Vu vơ thôi

Vu vơ thôi

Em và mùa_ cũng vu vơ thôi
Nhành thơ trắng treo song buồn quạnh quẻ
Tóc gió thôi bay..ơi chiều lặng lẽ
Khoát vai mềm hờ hững mảng sương giăng
Tim tím hoàng hôn ngút ngát sa mù
Dõi mắt mong chờ người nơi xa thẳm
Tháng tám nhạt dần, héo hon hương ấm
Cạn bóng ngày chợt tắt giữa đời nhau
Anh về chưa? Nghe lành lạnh gió lùa
Nắng bàng bạc hàng cây xanh cuối phố
Con chim nhỏ đang bơ vơ tìm tổ
Lá vàng rơi..nhè nhẹ..vỡ thu rồi..!
 
Thanh Vân

Mắt lệ chưa khô

Mắt lệ chưa khô

Mười năm mắt lệ đong đầy
Bến xưa bờ cũ, còn đây dấu hài
Người tình đi lạc cõi say
Mờ con mắt giữa bóng ngày phôi pha
Mười năm dâu biển nhạt nhòa
Áo xuân bạc thếch cánh hoa lan rừng 
Mười năm lòng mãi rưng rưng
Tím buồn rụng xuống đong chừng..mười năm
Mười năm dệt kiếp tơ tằm
Có bao nhiêu mối tơ lầm lỡ vương?
Mười năm chưa cạn sầu tương
Mộng bao nhiêu giấc chưa tường mơ xa
Mười năm như thoáng chiều qua
Như bao thu mãi lơi là người ơi
Chợt nghe tiếng vỡ bên đời
Chính ta vừa mới đánh rơi tuổi trần..
Mười năm trở gối giai nhân
Giấc u mê ấy bao lần miên man
Tàn đêm vẫn thấy mơ màng
Tỉnh ra mới biết đã tan nát lòng!
Ngọc Vân

Chuông Nguyện

Chuông Nguyện
Người đi phố cũng lạ xa
Nỗi buồn dấu kìn nay òa vỡ đau
Hồi chuông nguyện đổ trên cao
Gieo buồn quay quắt ai nào biết đâu!
Gửi 
Xin tim thôi đừng trăn trở nhé
Trống canh khua đã cuối đêm rồi
Gửi ánh sao hôm về nơi đó
Tiếng lòng em đã hóa mồ côi!
Buồn
Buồn chi quay quắt tháng ba
Góc trời riêng đã vỡ ra ngậm ngùi
Miên man trong nỗi buồn vui
Điếng lòng chôn tiếng khóc vùi từ đây!
Ngọc Vân

Bán thơ – Ngọc Vân

Bán Thơ
Ngọc Vân

Bán sầu mua chút thơ say
Bán câu phong nguyệt mua này, tình câm
Bán lời hẹn ước trăm năm
Lắt lay chôn kín thăng trầm hôm xưa
Bán luôn cả nỗi buồn si
Hai tay rung rẩy ôm ghì thực hư
Thoáng kìa bên lối địa đàng
Bán câu thơ chợt để tràn ước mơ
Bán niềm tê tái ủ bên dòng
Chiều vắng sông dài bến nhớ mong
Đây mùa hoang phế sầu hiu hắt
Bán nhớ mua quên chẳng thỏa lòng
Bán mảnh nợ tình, ai đem trả
Hanh hao góc lụa, nét thêm nhầu
Hỏi ai, mua hết chiều quan tái
Còn lại đêm buồn khóc bể dâu
Bán nhớ buôn sầu, mua rượu đắng
Đời vui, vui có được bao lâu
Tiếng khóc trong lòng, hồn chưa lắng
Cạn hết chung cay, chẳng giải sầu!
Bán cả tình tôi sớm lỡ làng
Chỉ còn canh cánh giọt thơ tràn
Người ơi! Giủ áo chiều đi biệt
Bỏ lại vần thơ viết dỡ dang
Bán chẳng ai mua trong cõi mơ
Rao khan cả giọng mỏi tay chờ
Khép đêm xứ lạ, tình thi tứ
Lại bước về không với ngẩn ngơ!
TT

Ánh Thu Tàn

Cay Đắng

Có lẻ ta say_ quá chén rồi
Nên tình tri kỷ vỡ nên đôi
Người đi giủ áo không thèm nhớ
Kẻ ở lệ tràn_ cay đắng thôi..

Tiễn Biệt


Rót rượu mời nhau chung tiễn biệt
Lạnh lùng ai đó đã đi rồi!
Bỏ cả lòng ta_ như biển biếc
Một chiều sóng dạt_ mộng phai phôi..

Chén Đắng

Uống nghẹn đêm này tràn chén đắng
Vì sao? Ta chẳng hiểu vì sao
Trăng ơi_ treo mãi niềm đơn chiếc
Cứ rót lòng ta nỗi nghẹn ngào..

Dấu Nghẹn

Lẽo đẽo ta về trong dấu nghẹn
Nặng nề lê bước giữa hoang sơ
Lòng sao chứa mãi niềm cay đắng
Rơi xuống hồn hoa_ vỡ tiếng thơ.

Trũng Mắt Buồn

Đêm khô nét ngọc dường như cạn
Lóng lánh sao sa trũng mắt buồn
Níu kéo mộng về sao chẳng thấy?
Ngẩn sầu_ ta lạc giữa đêm suông.

Chát Dạ

Giọt đắng tràn qua nghe chát dạ
Mèn nồng còn xé ở trên môi
Tắt lịm nụ cười chưa lơi lả
Hương thu phai nhạt ở đâu rồi?

Ánh Thu Tàn

Ta trôi trong ánh thu tàn
Đêm đau đáu nhớ_ bẽ bàng duyên xưa
Nhặt từng chiếc lá thu mưa
Đắp sao cho ấm_ cho vừa tim côi!

Bốn Mùa

Xuân tàn trên cánh hoa rơi
Hạ reo nắng cháy khát lời yêu thương
Bóng thu chưa đậm áo hường
Lòng ta hóa gió gửi vườn đông xưa!

Đoạn Lòng

Chén rượu khuya buồn_ ai đã cạn?
Đoạn lòng ngày cũ chít khăn tang
Bụi xóa mùa xưa, phai dấu lệ
Khóc cuộc tình này, giọt chứa chan!


TT
Top