Đông về rồi…mang nỗi nhớ không tên,
Đời cô quạnh vì vắng em bên cạnh,
Gió bấc tràn về sao không thấy lạnh,
Chỉ se lòng- tê tái ở trong tim…
Đông về rồi…đem theo mùa cưới,
Sao tình mình…chẳng đắm đuối như xưa,
Lòng chạnh buồn…tai văng vẳng…khúc giao mùa,
Nơi xa ấy…ai nao buồn chuyện cũ …
Đông về rồi …sao tim yêu ủ rũ,
Anh nhớ hoài lối cũ …lá rơi nghiêng…
Em lạc lối – để anh tìm mãi,
Mỏi mắt tìm chẳng thấy dáng em đâu …
Đông đã về…nặng nợ âu sầu,
Em hờ hững bên đời …về bến lạ,
Để nnhớ nhung vò nát trái tim yêu,
Để gió buồn hun hút trút đau thương …!!!
Sưu tầm