Dòng thơ tình cuối

Anh viết nốt……
Mấy dòng thơ…tình cuối!
Để giãi bầy…những tiếc nối…mênh mang!
Bởi dẫu sao…tình cũng đã…lỡ làng?
Anh giữ lại…làm hành trang…bước tiếp!

Những lời thơ……
Mang câu từ…oan nghiệp!
Cũng bởi rằng….mộng điệp…đã lìa tan!
Trái tim anh…đau đớn…đến ngập tràn!
Nên câu chữ…nhiều lan man…tiếc nối!

?Lời thơ buồn…..
Như những lời…sám hối!
Cuộc đời anh…mang tội…đã yêu thương!
Mà sao em…vội vã…rẽ ngang đường!
Để cho anh…còn vấn vương..nhiều quá!
Xem thêm →

Thơ tình buồn

Thơ tình buồn…em viết tặng riêng anh
Vương vấn nhớ còn gì đâu anh hỡi ?
Đã mấy thu tình chơi vơi chờ đợi
Bên nhau rồi ta gởi lắm lời thương.

Dấu chân đi ta đã vướng bụi đường
Hồn buông thả ôm dư hương của gió
Lúc yêu nhau ta dặn dò vượt khó
Tan nát rồi..chung ngõ cũng thành xa.
Xem thêm →

Phố đêm côi

Đêm mưa buồn.. tiễn chân con phố chết…
Phía cuối đường ..ai hát khúc biệt ly..
Lang thang bước ..cô đơn trong tĩnh lặng…
Tình một đêm …tình chết chẳng trở về..

Cây sầu cỗi.. bên đường rưng lá đổ..
Ngổn ngang sầu ..trăm mối ngày tàn xưa..
Chưa thu đến.. sao lá vàng rơi rụng …
Hắt hiu đèn .. một bóng bước cô đơn…
Xem thêm →

Valentine buồn

Phố đông người sao ta thấy cô đơn
Dường như trong ta tâm hồn lạnh giá
Mọi cảm xúc con người ta thật lạ
Phố đông người mà như là mình ta !

Trên phố đông biết bao người qua lại
Họ bên nhau nắm tay quá hạnh phúc
Còn ta sao??? Với tâm hồn ruỗng mực
Phố đông người lại càng lúc đơn côi !

Vẫn mình ta.. và chỉ mình ta thôi
Bước đơn đôi trên đường đời không phẳng
Bao lo toan nhiều khi buồn thức trắng
Tự hỏi lòng con đường vắng bóng ai !
Xem thêm →

Nỗi buồn con gái

Con gái buồn khi chợt thấy người yêu
Khẽ liếc trộm nhìn liều đi nơi khác
Vẻ đắm đuối ngầm dâng lên dào dạt
Quên mất mình đang ngồi sát gần bên.

Con gái buồn giấu cảm xúc đan xen
Cũng có lúc thầm ghen nhưng chẳng nói
Tim thổn thức giả vờ không giận dỗi
Để niềm vui cất tiếng gọi nên lời. Xem thêm →

Người có còn ở thành phố này không ?

Người có còn… ở thành phố này không ?
Hay đi rồi về nơi xa nào đó
Đã khá lâu tin tức tôi chẳng có
Nên vẫn lo không biết người thế nào

Thành phố này, giờ thay đổi biết bao
Từng hàng cây, từng con đường, dãy phố
Dấu chân xưa sau những chiều mưa đổ
Nay nhạt nhòa chẳng còn chút dư âm

Có đôi khi tôi vẫn bước âm thầm
Chỉ mình thôi ! Ghé qua nơi chốn cũ
Công viên xưa… bức tường nay rêu phủ
Che lấp rồi hai cái tên hôm nào

Tôi gượng cười, thấy xót xa biết bao
Từng yêu thương mà giờ thành xa lạ
Qua lâu rồi sao vẫn đau nhiều quá
Khi nhớ người là lệ lai ướt my Xem thêm →

Giọt đắng tình say

Có không em những dòng thư tình cũ
Những ngọt ngào đã từng xếp lên ngôi
Những đam mê từng cháy bỏng trong tôi
Còn ở đó ? hay xa rồi em nhỉ ?

Tình yêu đến rồi đi trong vị kỷ
Để lòng buồn người thổn thức tình si
Để rồi đau và nước mắt lâm ly
Làm sao có một tình yêu tuyệt mỹ ?

Có không em những nồng say dấu kỹ
Đã một thời ta bỏ lại chơ vơ
Tận hồn đau đầy vết tích tình vờ…
Đâu hạnh phúc mà ta hằng mong đợi?

Đâu là lúc lời thương yêu vời vợi
Như mây trời mãi lờ lững rong chơi
Như hoàng hôn còn lãng đãng xa khơi
Trên biển vắng bước chân nào xa lắng…

Hạnh phúc buồn như dòng tóc ai bay
Hạnh phúc say như mộng đã sang ngày
Còn ở lại chút bụi mờ dĩ vãng
Rất lặng trầm như giọt đắng ngậm cay..

@Thuy Anh Lam

Nhớ người dưng

Tình chưa vẹn, ta chia đôi lối rẽ
Ở phương này có vui vẻ gì đâu
Nhớ người ta mà cái bụng cứ rầu rầu
Đêm góc nhỏ, ôm gối sầu bầu bạn

Hiểu cho anh! trang thơ tình trút cạn
Mấy thu rồi như nắng hạn chờ mưa
Nhớ người xưa, ôi biết nói sao vừa
Hoài mắt mỏi, như mưa chiều tháng bảy

Hạ qua đi, buông khối sầu đọng lại
Gió thu về, như gọi mãi tên em
Lá vàng rơi, buông khẽ động bên thềm
Chân ai bước, hay nỗi niềm vọng tưởng

Thời gian trôi, mấy thu rồi xuôi ngược
Lối đi về cũng lặng lẽ rêu phong
Ngóng về đâu ? nghe đau xé cõi lòng
Dòng thơ ngắn, nỗi lòng “em có biết ?

Nguyễn Nhân

Sống đôi khi phải biết học cánh chấp nhận

Đừng  hối  tiếc  vì  những  ngày  còn  trẻ
Đã  yêu thương  rất  tha  thiết  một  người
Dù  không  thể  cùng  nhau  đi  đến  cuối
Nhưng  đã  từng  rất  hạnh  phúc  đó  thôi.

Đừng  hối  tiếc  vì  ngày  cũ  xa  xôi
Đã  yêu  người  nhiều  hơn  yêu  mình  nữa
Đó  là  người  ta  đã  từng  chọn  lựa
Yêu  hết  mình  sao  lại  nỡ  đếm  đong.

Đừng  hối  tiếc  vì  sau  những  nhớ  mong
Người  chẳng  thể  vững  lòng  để  ở  lại
Chẳng  ai  biết  điều  gì  là  mãi  mãi
Duyên  không  còn  nên  ắt  phải  đi  thôi.

Đừng  hối  tiếc  vì  đã  hứa  chung  đôi
Nhưng  cuối  cùng  có  một  người  thất  hứa
Dù  nhiều  đêm  ta  một  mình  trăn  trở
Nhưng  những  vui  buồn  đều  đáng  nhớ,  phải  không.

@Ngoc Nguyen

Em có buồn

Em có buồn và mệt mỏi không em
Khi cứ bận tâm những điều người ta nói
Em có buồn khi lòng luôn mong mỏi
Về một người biết chẳng cách nào yêu

Em có buồn khi mãi vẫn quạnh hiu
Sáng dậy chẳng ai nhắn tin hay gọi nhỡ
Em có buồn không khi chẳng ai che chở
Chẳng ai lắng lo, nói em dại, em khờ

Em có buồn và cảm thấy bơ vơ
Mỗi dịp tình nhân, người tặng quà, hò hẹn
Vẫn còn độc thân dù chẳng hề khó, kén
Chỉ biết nhủ thầm duyên chưa tới mà thôi

Em có buồn cũng đừng vội nghen em
Tình yêu dễ tìm nhưng thường hay tan vỡ
Người ta bảo rằng vì không duyên không nợ
Chẳng qua không đúng người, không đúng lúc… mà thôi!

Em có buồn, đừng cười nhạt qua môi
Đừng tự giễu đời vì mình chưa hiểu được
Hạnh phúc là khi chẳng còn gì ao ước
Mà lại bất ngờ có được, lại còn hơn

Em có buồn vì vài phút cô đơn
Xin đừng yêu để vội vàng khỏa lấp
Bởi biết đâu trên nẻo đời tấp nập
Sẽ gặp một người…

(Stam)

Social media & sharing icons powered by UltimatelySocial
Top