Ảo …

Ta dụi tàn bóng mình trong góc tối.
Ôm đợi chờ ngủ bụi giữa tường vôi.
Tiếng yêu Em bùa phép chẳng xong rồi.
Đành nín ngậm cắn làm đôi ngụm khói.

Ta hụt hơi đuổi theo loài chóng vợi.
Bức gông cùm đè nặng bởi chia phôi.
Tội thuỷ chung chồng án cõi lưu đày.
Vay ánh Nguyệt khuyết đầy xoay vũ trụ.

Ta ngược dòng tháng năm Tình cư trú.
Tìm dáng hình bất biến mãi nghìn thu.
Giữ chút hương đàn bà cũ sum vầy.
Mong hóa kiếp như mây bèo nước cạn..

Ta chấp nối cho duyên hờ quá đáng.
Hái bẻ bàng ngấu nghiến mảnh gầy hao.
Mượn áng thơ bầu bạn khúc giao thời.
Mơ sắp tới nửa Trời xưa trở lại..

ChuHecodoc Le

Nhiều lúc buồn

Nhiều lúc buồn muốn đi đến một nơi
Không ai biết, không một người nào cả
Và ở đó một mình ta xa ngã
Ta khóc cười cho quá khứ – Hôm nay.

Nhiều lúc buồn muốn ai đó nắm tay
Dỗ dành ta chỉ một ngày cũng được
Biết cuộc sống không như niềm mong ước
Nên lâu rồi mình ta bước chênh vênh.
Xem thêm →

Thương em

Em nín đi vợ yêu đừng khóc nữa
Anh đã về để chữa vết lòng em
Không sao đâu anh đã thề sẽ đem
Những hạnh phúc gói kèm trong anh mãi

Anh biết rồi em đang cố nhẫn lại
Gặm nỗi sầu bi ai mắt lệ khô
Vấy người em nên mang sẹo khắp chỗ
Mắt không còn nhìn dỗ đứa con thơ
Xem thêm →

Dòng thơ buồn

Dòng thơ buồn…….
…………anh viết giữa…ngày đông!
Thiếu vắng em…nên thấy lòng..trống trải!
Nhớ thương nhau…sao cứ hoài…xa mãi!
Để đông tràn…tê tái …buốt vành môi!

Biết bao giờ….
…………..hai đứa…mới chung đôi?
Bao mùa trăng…tỏ rồi…xong lại khuyết!
Câu yêu thương…chung tình..luôn bất diệt!
Trái tim hồng….tha thiết…giữ niềm yêu!

Con đường tình……
…………..có dài đến….bảo nhiêu!
Nếu thương nhau…cũng là đều…ngắn cả!
Dẫu thời gian…bão giông..thường tơi tả!
Vẫn chung tình…không sa ngã…phụ nhau!

Nguyện yêu thương…..
……………như cái thủa…ban đầu!
Rằng cũng biết…nhiều đêm sầu…lệ mắt!
Một mình anh…giữa canh khuya..dìu dặt!
Soi bóng buồn…hiu hắt…ánh đèn khuya!

Có phải trời…….
………….luôn bắt mình…cách chia?
Để mùa đông….gió lùa qua…song vắng!
Càng lạnh thêm…bóng người..đêm tĩnh lặng!
Mắt hoen mờ….tay trắng…hứng giọt sương!

Nhớ nhau xa………
………….thao thức suốt…canh trường!
Viết dòng thơ….mà vấn vương…..buồn quá!
+Thạch Thảo​​

Thơ sầu

Mưa vô tình phủ kín cả vầng trăng
Cơn gió lốc bủa giăng đầy con phố
Hồn giá lạnh bởi màng sương vàng võ
Nén trong lòng những hơi thở buồn tênh

Cơn mưa sầu khóc hạnh phúc chênh vênh
Bao nhung nhớ mông mênh buồn da diết
Bến sông vắng bởi người đi biền biệt
Lệ tuôn tràng tình tha thiết nhớ mong

Mưa ướt mèm hoen mi mắt bên song
Mây vần vũ tan cõi lòng nhân thế
Trời trở gió tràn đắng cay dâu bể
Biệt ly rồi tình dễ chóng tàn phai???

Chốn yên bình em còn nhớ tên ai
Nhớ một thuở đôi hình hài quyện chặt
Em hờn tủi ai lau dòng nước mắt
Hay quên rồi những khoảnh khắc bên nhau???

Cảnh đoạn trường ai hiểu nỗi đớn đau
Ngồi trầm mặc uống men sầu tê tái
Hoài niệm cũ khóc cuộc tình khờ dại
Nên nỗi buồn gọi mãi chẳng thành tên!!!

VÕ QUANG HÂN

Thôi nín đi em

Em à..lau nước mắt đi
người ta không xứng ,khóc chi nghẹn ngào
cho anh hỏi cớ làm sao
em ngồi em khóc,hờn nào cho nguôi

Em thì giữ mãi tình người
người ta đâu giữ mà cười tình si
tiếc gì kẻ đã ra đi
em mà mãi giữ lâm ly mệt nhoài
Xem thêm →

Tại anh nghèo

Đúng rồi em nói không sai
Yêu nhau kị nhất con trai nhà nghèo
Dù cho nhớ lắm yêu nhiều
Cũng tan một sớm một chiều thôi anh
.
Tình yêu thời buổi cạnh tranh
Em không nhất thiết yêu anh thật lòng
Mai sau lên nghĩa vợ chồng
Tình yêu không thể mang cùng bữa ăn
. Xem thêm →

Quán trọ buồn

Chiều qua sông con đò quay lại
Đón một người chìm nổi bên kia
Hỡi người ơi! xin đừng nghi ngại
Ta với người không nỡ cách chia

Chiều hư vô nghe lời than khóc
Rừng hoang xưa mất lối chim về
Bờ sông vắng có người si ngốc
Mong chờ người từ cõi trầm mê
Xem thêm →

Đêm buồn

Rượu mềm môi mà lòng như nuốt lệ.
Ôm trái sầu bước về phía không nhau.
Uống đi người..Giọt nước mắt chẳng mầu
Rồi lặng lẽ… Đếm thương đau ..dang dỡ.

Dòng sông xưa nằm nhớ ai than thở.
Đá rong buồn mắc nợ đứng chơi vơi.
Dẫu đã qua…. Hết phân nữa cuộc đời.
Nhưng mãi gọi, Tình ơi.. Yêu nhớ lắm.
Xem thêm →

Top