Tình mẹ

Dù con đếm được cát sông
Nhưng không đếm được tấm lòng mẹ yêu
Dù con đo được sớm chiều
Nhưng không đo được tình yêu mẹ hiền

Dù con đi hết trăm miền
Nhưng tình của mẹ vẫn liền núi non
Dù con cản được sóng cồn
Nhưng không ngăn được tình thương mẹ dành Xem thêm →

Lòng mẹ

Thơ : Cẩm Chi Châu

“Mẹ thương con có hay chăng”
Thương từ lúc ở mảnh trăng cuối rừng
Tháng sau xin báo tin mừng
Con theo cùng mẹ dõi từng bước chân

Mặc dù vất vả cực thân
Mẹ nâng từng giấc gian truân mặc lòng
Trăng tròn đã đảo chín vòng
Sinh con lệ mẹ thành dòng qua vai

Đôi dòng sữa mẹ con cai
Mẹ thương con bỏ mất hai bữa liền
Vừa làm vất vả kiếm tiền
Vừa tròn đạo hiếu, dâu hiền, đảm đang

Ngoài trời nắng đổ chang chang
Mẹ che tia nắng cắt ngang tới người
Những hôm mưa rét thấu trời
Mẹ che, con vẫn cứ cười đùa vui

Bao năm lòng mẹ ngậm ngùi
Cuộc đời mẹ trải ngọt bùi đắng cay
Dù đời mẹ có rủi may
Cho con tất cả vòng tay mẹ hiền.

Con gái của mẹ

Con ơi ! Mẹ dặn con này
Làm Dâu là phải thế này biết chưa?
Chồng bảo thì phải Dạ thưa
Công việc nội trợ phải vừa thời gian.

Giàu sang hay sống cơ hàn
Phải luôn gắn bó kim lang với chồng
Phải luôn hiếu thảo biết không
Mẹ ruột cũng giống Mẹ chồng mà thôi.

Một khi xuất giá đi rồi
Ức oan cũng phải ngậm cười mà vui
Họ hàng làng xóm tới lui
Nhớ giữ đức hạnh tránh lời dèm pha.

Quán xuyến mọi việc trong nhà
Chăm nom con cái hài hòa dưới trên
Cờ bạc….Trai gái chớ nên
Miệng mồm bép xép không bền được đâu.

Lời mẹ con nhớ khắc sâu
Giữ cho mái ấm bền lâu con à
Những việc mẹ đã trải qua
Lấy làm bài học để mà dặn con.

Sau này con cái kết hôn
Con sẽ giống mẹ dạy con bây giờ
Cuộc sống chẳng giống như mơ
Nên đừng dựa dẫm trông chờ vào ai.

Hãy tự quyết định tương lai
Vợ chồng chung sức tương lai sẽ giàu
Giờ thì con đã qua cầu….!
Đừng quên con nhé những câu nói này.

Công…Dung…Ngôn….Hạnh thẳng ngay
Sống tròn đạo nghĩa dâu hay vợ hiền
Để Cha..Mẹ… sống Bình yên…!
Thông gia vui vẻ Rể hiền….Dâu ngoan./.

Uyên Nhi

Hãy cùng anh yêu mẹ

Ngày hôm nay…anh vô tình…đọc được
Câu chuyện xưa…cô gái…hỏi một lời
Giữa mẹ và em…nếu phải chọn…một người
Vậy…anh sẽ…vì ai…mà rơi lệ ?

Em biết không..dù cho anh…mạnh mẽ
Trước cuộc đời…sóng gió…chẳng chùn chân
Sẽ vì em..mà cố gắng..bội phần
Nhưng anh lại…thương mẹ hơn…em ạ

Lời thật tâm…anh không hề…dối trá
Bởi anh yêu…tha thiết…cả hai người
Mẹ và em…điều quan trọng…trên đời
Nên không thể…đem ra…mà so sánh

Anh nói thật…và chưa từng…trốn tránh
Bởi cả đời…anh chỉ một…mẹ thôi
Cũng như em..anh yêu chỉ…một người
Nên em nhé…đừng bắt anh…phải chọn

Mẹ và em…không phải là…những món
Mà bạc tiền…mua được…phải không em ?
Cuộc đời anh..dẫu gia cảnh…sang hèn
Vẫn hạnh phúc…vì có em..và mẹ

Tình yêu ấy…anh chưa từng…xem nhẹ
Ước mong sao…hai cá tính…hòa đồng
Mẹ thương anh..tình thương ấy…mênh mông
Còn em lại…yêu anh…hơn tất cả

Ơn sinh thành…chưa một ngày…đáp trả
Em hãy cùng…chăm sóc mẹ…với anh
Khi cho đi…sẽ nhận lại…chân thành
Một mái ấm…rộn tiếng cười…em ạ !
————
Rồi một ngày…em sẽ thành…người mẹ
Là tấm gương…cho dâu trẻ…nhìn vào !
Con dâu mẹ không muốn chồng phải chọn .
Bởi trên đời chỉ có 1 mẹ mà thôi.

Anh yêu vợ xin đừng làm mẹ khóc
Vợ yêu anh không nên để mẹ buồn.
Em muốn mẹ cười vui khi có đàn cháu nhỏ
Thương con dâu suốt đời vì giống mẹ ngày xưa!

@Hà Nội Quê Tôi

Mời các bạn xem thêm những bài thơ hay về mẹ

Mẹ tôi

Mẹ tôi quét lá ngoài vườn
người như gom cả gánh buồn ngày xa
bao chìm nổi,bấy phong ba
gian truân mẹ chịu,sương sa mái đầu

Tóc mây nắng đã phai mầu
lưng còng mẹ cúi dãi dầu gió sương
bao năm vất vả đêm trường
gió mưa mẹ chịu, để giường phần con

Tình mẹ mãi thắm như son
ngàn năm sau nữa con còn khắc ghi

n/sơn

Nhớ mẹ biết bao

Đêm qua nhớ Mẹ xiết bao!
Trằn qua trở lại, nghẹn ngào lòng con.
Mơ màng giấc mộng chưa tròn,
Nửa đêm ray rứt héo hon vô cùng.

Mẹ ơi! Biển rông muôn trùng,
Con đang run rẩy giữa dòng thời gian.
Đêm qua gió tạt mưa chan,
Mắt con đẫm lệ miên man giọt sầu.

Bây giờ Mẹ ở nơi đâu?
Xin nghe được tiếng con cầu, hiển linh.
Bao năm lăn lóc nhục vinh,
Trong tâm con vẫn in hình Mẹ yêu.

Quê người một mảnh trăng treo,
Ánh vàng hiu hắt, gió theo biển về.
Mẹ ơi! Nắng ấm tình quê,
Con đang lạc lõng bốn bề tuyết rơi!

Dùng dằng hai cảnh hai nơi,
Nơi con cắt rốn, nơi đời tạm dung.

Võ Đình Tiên

Mẹ Già

Mẹ vẫn biết mẹ già không sạch sẽ
Nhưng con ơi đừng khóa mẹ trong này
Bưng bát cơm mẹ rung tay rơi vãi
Bẩn nền nhà để con phải dọn lau

Mẹ hứa giờ không lên phòng khách đâu
Đừng nhốt mẹ ở đây sầu thăm thẳm
Ở nơi này mẹ thấy cô đơn lắm
Con ơi con cho mẹ ngắm cuộc đời

Mẹ biết rằng để con xấu với người
Khách đến nhà nhìn thấy người mẹ bẩn
Quần áo bốc mùi, tính tình luẩn quẩn
Biết không con mẹ thấy hận tuổi già

Cả cuộc đời ta có mẹ có cha
Tuổi xế chiều dẫu biết là vất vả
Chữ hiếu đi đầu làm con phải trả
Phải biết tự hào khi còn cả song thân

Đấng sinh thành đã vất vả hi sinh
Chịu đắng cay để cho mình cuộc sống
Chịu tối tăm để đời con tươi sáng
Ta có huy hoàng đừng phụ bạc mẹ cha

Phải chăm sóc phụng dưỡng khi tuổi già
Phải lấy đó chính là niềm vinh hạnh
Đời chỉ vui khi mẹ cha bên cạnh
Một tiếng thở dài ta vẫn thấy yêu thương..
————————————-

sưu tầm

Nước mắt đàn ông

Tâc giả :Nghia Tran

Mẹ biết không con trai Mẹ khóc rồi
Nước mắt đàn ông chảy vào trong lồng ngực
Đêm đã khuya một mình con vẫn thức
Những nỗi buồn cơ cực kiếp mồ côi

Hạ qua đi thu cũng đã về rồi
Vun lan đến lòng con nghe ngèn ngẹn
Nỗi nhớ ùa về vỡ òa trong kìm nén
Nức nở nhớ thương thăm thẳm những canh trường

Con đã đi qua không ít những ngả đường
Chẳng đi hết được tình thương của Mẹ
Mẹ mất đi khi con còn quá bé
Bốn chục tuổi đời vẫn gọi Mẹ trong mơ

Từ ấu thơ con…khóc đến tận bây giờ.

Cao Bằng 8/1/2016

Chiều quê

Chiều quê mình khói đồng lam tỏa
Trông xa như bức họa sương mờ
Nô đùa đôi tiếng trẻ thơ
Lùa trâu về ngủ giấc mơ căng tròn.

Đôi bếp nhà ngọn đèn đã tỏ
Mẹ nghiêng mình che gió cho con
Đâu rồi mái tóc ngày son
Tháng ngày dầu giãi bạc mòn thời gian.

Con thương lắm đôi làn khói bếp
Lẫn hương thơm lúa nếp đầu mùa
Cấy cày trên mảnh đồng chua
Đôi bàn tay mẹ già nua nhuộm phèn.

Bao ngày con bon chen mãi miết
Nơi thị thành chẳng thiết thân quen
Nhiều khi nhớ lắm vị phèn
Nhớ bàn tay mẹ ngồi nhen bếp hồng.

Quê mình nghèo chiều Đông lạnh lắm
Lũ trẻ con vẫn tắm cởi trần
Tiếng cười giòn giã thương thân
Bỗng dưng con thấy nhẹ phần lòng riêng.

Bữa cơm chiều mặc nhiên thiếu cá,
thiếu thịt mà sao ngon quá mẹ ơi.
Từ ngày xa mẹ đánh rơi
Lời ru của mẹ à ơi võng điều:
Đường về xa biết bao nhiêu
Thương quê nhớ mẹ “chín chiều ruột đau”.
Dã Qùy

Bên mẹ

Ai còn Mẹ trên đời là hạnh phúc
Được Mẹ lo từng chút cho mình
Suối nguồn trong mát kết tinh
Quan tâm chăm sóc biển tình yêu thương.

Bao vui sướng Mẹ nhường tất cả
Sống vì con vất vả không màng
Mong con khôn lớn đàng hoàng
Công thành, danh toại, rỡ ràng hiển vinh,

Bông hồng đỏ con xin dâng Mẹ
Chút tấm lòng con trẻ yêu thương
Bao năm bên Mẹ đoạn trường
Lời người đã dạy chỉ đường cho con.

Con lớn khôn lo tròn chữ hiếu
Mẹ vui cười chẳng thiếu tình thân
Mẹ như ngọc báu vô ngần
Công ơn trời bể ngàn lần khắc ghi.

Ngọc Dung

Top