Gió bấc về nhớ mặc ấm nghe em
Bởi cái lạnh dễ làm thêm ốm đấy
Anh nơi xa nhớ thương em là vậy
Ở quê nhà chắc em thấy lạnh hơn
Anh không về nên cái rét giận hờn
Để đêm đông dọa cô đơn hãi sợ
Anh lại xa tận phương trời trắc trở
Để em buồn rồi chìm đắm nhớ thương
Tình yêu xa còn giá buốt tai ương
Để cho nhau cứ vấn vương nhung nhớ
Gió đông về để hanh hao nhịp thở
Nắng nhạt nhoà làm nỗi nhớ mong manh
Chiếc khăn len em đan tặng trao anh
Giữ hơi ấm như có em bên cạnh
Anh ước gì trời trao cho đôi cánh
Để đêm về ta chẳng ngại gió đông
Lòng bâng khuâng em có nhớ anh không
Để anh gọi – là mùa đông nhung nhớ
Dẫu không gần nhưng ân cần nhắc nhở
Gió bấc về – giữ ấm – nhớ nghe em !
Tú Phạm Minh