Em nhốt mình, trong không gian bé nhỏ.
Tiếng rì rào, của cơn gió ngang qua.
Chợt lạnh lòng, cho một nỗi xót xa.
Kẻ cô đơn, nhìn người ta hạnh phúc.
Từ khi nào, anh mãi trong tiềm thức.
Mà tình yêu, sang bờ vực đổi thay.
Để hôm nay, trong thương nhớ vơi đầy.
Chuyện ba người….. kẻ héo gầy tê tái.
Anh ra đi, với người ta mê mải
Chuyện tình mình, là khờ dại hay sao?.
Tiếng bão giông, đang réo rắt thét gào.
Những yêu thương, đã đi vào ngõ cụt.
Em lặng thinh, nhìn bóng anh xa ngút.
Niềm tin nào, đã mất vụt từ đây.
Anh trong tay, vui duyên mới đong đầy.
Bỏ lại đây, một trời mây u ám!
JANA