VÀ NHƯ THẾ EM ĐI
…Duyên nỡ đoạn cho hồn vụn vỡ
Ngày chung đôi cứ ngỡ lâu dài
Nào ngờ định mệnh chia hai
Nguời về cõi ấy trách ai bây giờ…!??!
Mưa nặng hạt nghe bờ mi nặng…
Cớ sao nguời lẳng lặng ra đi
Mưa hay lệ vuớng trên mi
Mà sao chỉ thấy sầu bi ngợp trời
Bởi định mệnh xô đời ta gặp…
Để bây giờ phải tập quên đi
Gặp rồi lại phải chia ly
Bây giờ lối cũ ta đi một mình
Đời đã định men tình cay đắng
Hà cớ gì ta gắng tìm cay
Để giờ nửa tỉnh nửa say
Men tình đoạn bến đắng cay mãi tồn…
—–Dũng Black……