Chờ đợi – Hồng Giang

Có một ngày thơ dỗi bỏ đi đâu
Để cho em phải âu sầu chờ đợi
Bởi em yêu vần thơ tình vời vợi
Nên muôn đời nghĩ ngợi nắng hanh hao

Em mong rằng vần thơ ấy bay cao
Từ nơi anh luôn ngọt ngào tình ái
Đến bên em vờn tóc mây mê mải
Để lòng em đầy hoang hoải chờ trông

Vần thơ anh luôn đượm thắm mầu hồng
Của quê hương cánh đồng cò bay mỏi
Bữa cơm chiều bếp rạ đun đầy khói
Bên ấm trà cha nói chuyện ngày xưa
Thơ âm thầm gói trọn cả nắng mưa
Chải mái tóc hàng dừa xanh đầu ngõ
Cô láng giềng bao năm rồi vò võ
Chờ tin chồng gò má đỏ hây hây

Bài thơ tình anh viết vội hôm nay
Có sóng gió …..
Của bao ngày ……
Chờ đợi !
 Hồng Giang.

Để lại một bình luận