Người phụ tôi rồi

Nếu ngày ấy lời yêu anh đừng ngỏ
Thì em đâu có sầu khổ biệt ly
Nhớ ban đầu em đâu biết chi chi ?
Tại anh đó! trách gì khi đã lỡ ?
Lần đầu tiên em thật tình lo sợ
Sợ mẹ cha biết được chuyện chúng mình 
“Con gái mà không biết giữ tiết trinh 
Biết đâu hắn không thật lòng chung thủy”?
Anh khôn ngoan, còn em vì bồng bột
Trao anh rồi, cứ đêm ngẩn ngày ngơ
Nhớ anh nhiều, tâm sự trải trang thơ
Riêng anh lại ơ hờ, luôn trễ hẹn
Khi nhận được tin em đang mang nghén
Anh lìa xa, chẳng còn đến thăm em
Cho em buồn, đời đã mất màu xanh
Trong bóng tối, em âm thầm đếm bước
Tìm anh yêu trong dòng người xuôi ngược
Anh đâu rồi! Anh thật sự bỏ em?
Đời từ đây có chăng chỉ màu đen

Em gục ngã trước đèn khuya đối bóng !

Để lại một bình luận