Bài thơ về tâm lý ngươi già

Tuổi già lạ lắm ai ơi !

Nhiều chuện buồn cười,nghe thật khó tin
Tuổi già lẩm cẩm hay quên
Kính đeo trên mắt,đi tìm khắp nơi
Tuổi già vẫn thích đi chơi
Thăm bạn cùng tuổi,thăm người thân quen
Tuổi già thèm bát canh ngon
Thích lời nói ngọt,thích con cháu chiều
Tuổi già cần được thương yêu
Con cháu hiếu thảo là liều thuốc tiên.
Tuổi già vẫn thích làm duyên
Thích được khen trẻ,thích quên mình già
Tuổi già vẫn hát tình ca
Vẫn thích nhảy múa,vẫn son đố mì
Tuổi già vẫn thích vân vi
Vẫn thích tình cảm,vẫn ta với mình
Muốn được mọi người quan tâm
Thích được trò chuyện,thích gần cháu con
Tuổi già ngồi khóc nỉ non
Chạm lòng tự ái,chẳng còn thích chi
Ai ơi chớ có nghĩ suy
Tuổi già vậy dó,đôi khi thất thường.
(sưu tầm)

Thơ mùa đông gió bắc lại về

Đêm qua gió bắc về

Ào ào ngoài cửa sổ
Gió lùa qua khe cửa
Rung rung tấm rèm thưa
Nằm suy nghĩ vẩn vơ
Bồi hồi bao kỷ niệm
Trong phòng hơi ớn lạnh
Thao thức suốt đêm trường
Lá khô rơi ngoài vườn
Cây chuyển mình răng rắc
Gặp gió mùa đông bắc
Nhớ mùa đông năm xưa
Một tiêng chim vu vơ
Trong đêm khuya quạnh quẽ
Tiếng lá rơi khe khẽ
Báo hiệu thu đang tàn
Nỗi nhớ cứ ngập tràn
Quê nhà xa tit tắp
Bao kỷ niệm đầy ắp
Những năm dài tuổi thơ.
Minh gương Nguyễn

Thơ về rượu thăm bạn

Thương ông ông ốm vì rượu
Ông say ông ngã để biêu cái chần
Thương ông vợ con phàn nàn
Thăm ông tôi biếu quả càm cân tao
Mong ông chén thật mạnh vao
Hoa quả lắm chất dồi dào sinh tô
Thuốc thang ông gắng tẩm bô
Khỏi mang tiếng xấu là đồ quá chen.
Sưu tầm

Thơ buồn đêm

ngồi buồn trông hướng phương xa
đêm khuya còn lại mình ta với đời
ngồi đây ta đếm sao trời
một mình lẻ bóng ở nơi quê người
làm sao có thể mỉm cười
khi ta là một con người cô đơn
làm sao người hiểu ta hơn
làm sao vơi bớt nỗi cô đơn này
làm sao có những tháng ngày
chia bùi sẻ ngọt đắng cay cuộc đời.

Bài thơ buồn tha hương

gió chiều nay thổi về đâu

cho lòng man mát nỗi sầu cô đơn
gió chiều thổi nhẹ từng cơn
cho đàn lỡ nhịp nỗi hờn vương cao.
gió chiều nay thổi lao xao
lá rụng về cội,mưa rào lê thê
xa xăm một bóng đi về
cô đơn người bước,tỉ tê giọt sầu.
người đi chẳng biết về đâu
chân mang nghĩa nặng tình sâu bước dời
người đi bóng khuất giữa đời
lòng mang tâm sự chẳng lời nên câu.
người đi đi mãi về đâu
phong ba số kiếp biết đâu là bờ
người đi biết đến bao giờ
tìm gặp hạnh phúc ,bến mơ đợi người.

Thơ buồn người đã hứa

Người hứa đưa tôi dạo ngân hà 
thăm sao Ngưu, Chức vũ trụ xa 
tôi về sửa soạn khung tình nhớ 
chưa kịp dệt thiêu đã phai nhoà 

Người hứa cùng tôi ngắm trăng lên 
ba mươi trời tối, tôi mắc đền 
vỗ về người bảo rằm, trăng sáng 
chưa kịp đến ngày, người vội quên 
Người hứa tặng tôi vạn dòng thơ 
thơ chưa kịp viết đã xa mờ 
tình tôi theo sóng vào bờ đá 
đá cọi đuổi xua, vỡ ước mơ 
Người hứa cho tôi giữ ảnh hình 
để tìm nhau ở giấc mộng xinh 
hình chưa kịp nhận thành ảo ảnh 
tôi đứng chơ vơ, tự ngắm mình.

Thơ tình Biển và đêm

Biển chỉ đẹp mỗi khi màn đêm xuống
Biển hết lẻ loi con sóng bớt ầm ào
Đêm chỉ đẹp khi soi lòng biển vắng
Đêm thật dịu dàng với lấp lánh trăng sao .

Bài thơ buồn ngỡ

Đã biết người ta lạnh nhạt rồi

sau lòng cứ nhớ mãi em thôi
dù chưa nhận được câu từ trối
nhưng đã biết em chẳng yêu rồi…
ngày tháng qua mau lá đổi màu
mấy lần lá úa bởi lòng đau
xa người tim khô không còn máu
nên chẳng yêu thêm bóng dáng nào…
có những đêm khuya thức một mình
viết thơ tình yêu gửi về em
nhưng đã biết bao đêm thức trắng
vẫn chưa viết được dẫu một dòng.
biết viết thế nào để cho em
hiểu được tình yêu đã bao ngày
để em biết được niềm cay đắng
khi em vô tình như là băng…
kĩ niệm ngày xưa hãy trôn vùi
vào sâu trong biển nhớ thời gian
những chiều tan học mưa ròng rã
hai đứa nép chung dưới nhánh bàng…
Tôi cứ tưởng đâu sẽ thế này
em bên tôi mãi kể từ đây
nào ngờ cánh chim bay muôn hướng
em chẳng dừng chân ở nơi này…
năm tháng qua rồi lòng nhỡ quên
nào có ngờ đâu …nhớ thầm tên
chẳng thể quên đi yêu thương ấy
dù chỉ là trong một vài giây…
mỗi lúc cố quên lại nhớ nhiều
người đời nói đúng”nhớ là yêu”
đã bao lần nhớ em trong mộng
và cả nhớ em ở trong lòng…
Sưu tầm

Ngẫm

Bon chen chi lắm , đời ô trọc 

Quyền chức vang danh được mấy người ? 
Xuôi tay nhắm mắt thân gửi lại 
Một nắm tro tàn rắc biển khơi ! 
Én Mùa Thu

Đã Khua Rồi

Hoa lan quên nở trên giàn, 

Nhớ ai em để tiếng đàn ngừng đưa ? 
Tiếc gì em, nửa đường tơ ! 
Cho hoa quên nở, trăng mờ quạnh soi …. 
Chờ em đêm đã khuya rồi 
Rộn ràng lá đổ, vàng rơi đầy thềm.

Lưu Trọng Lư