Sầu Đông



Lá đợi xa cành giữa lặng im

Núi non man mác bởi sương chìm

Mây trùm mặt đất hư hao nắng

Gió cuộn phương trời dáo dác chim

Khách chẳng quê về đâu kẻ nhớ

Thuyền không bến đỗ lấy ai tìm

Thu qua đông tới hồn cô độc

Mới nhận ra mình lạnh nhói tim


Minh Đức

Trả lời