Hãy nói lời yêu

Cuối thu rồi mình hò hẹn đi anh.
Khi gió heo may gọi đông về hối hả.
Bầy chim di cư cũng tìm nơi tránh rét.
Lá rụng rơi đầy vương trên lối sỏi quen.

Cuối thu rồi mình yêu nhau nhé anh !
Khi khoảng trời xanh vẫn hững hờ mây trắng.
Trôi bãng lãng bay về nơi vô định.
Hoàng hôn buông sắc tím nhuộm chân mây.

Cuối thu rồi hàng cây gió lao xao.
Như nhắn nhủ cặp tình nhân mùa cũ.
Hãy tìm lại thuở một thời nông nổi.
Đã yêu nhau để cháy dẫu tro tàn.
Xem thêm →

Ước muốn của một người đàn bà

ƯỚC MUỐN CỦA MỘT NGƯỜI ĐÀN BÀ
(Nghinh Nguyễn)

Ước muốn của một người đàn bà chẳng lớn lắm đâu anh.
Chẳng cần người bên mình phải giỏi giang như kẻ khác
Chẳng cần nhà mình phải tầng, phải gác.
Chỉ cần một ngôi nhà đủ để bình yên.

Thực, chẳng dám mong mình như kẻ đến đầu tiên
Hay là người đàn bà cuối cùng anh tôn vinh là thánh nữ
Hay tình yêu của mình trở thành bất tử
Môi hôn mãi được ngọt ngào

Em hiểu cuộc đời ai cũng có những nỗi đau
Ai cũng có những điều giữ lại
Nào dám trách những ánh nhìn mê mải
Đã vô tình làm xước trái tim em…
Xem thêm →

Giấc mộng đời

Gửi yêu thương, anh đếm đong ngày ấy
Mắt em buồn, anh chợt thấy cô đơn
Nhìn mây bay, nghe gió rít dỗi hờn
Anh cảm nhận, cánh hoa vờn trước gió

Tình trao em, em nhận rồi bỏ ngõ
Mặc sóng đời, trong vàng võ cô liêu
Ôm niềm riêng theo ảo tưởng yêu chìu
Hồn say khướt, bên vạn điều trăn trở Xem thêm →

Chiều cuối phố

Chiều cuối thu….mưa buồn giăng kín!
Chia tay người….bịn rịn chẳng xa!
Mưa trên phố vắng nhạt nhòa!
Bóng người dần khuất tan hòa dưới mưa!

Lời yêu thương…còn chưa kịp nói!
Người vội vàng…khăn gói ra đi!
Chiều buồn tiễn bước chia ly!
Mưa thu lạnh ướt… bờ mi cay xè!

Người đi rồi….ta về với phố!
Mưa cuối chiều…nước đổ lạnh vai!
Vẫn còn nhớ bóng hình ai?
Từ nay là những…tháng ngày cô đơn!

Thôi người nhé…đừng hờn đừng trách!
Duyên không còn…xa cánh hai phương!
Dẫu còn trăm nhớ ngìn thương!
Cũng mong nhẹ bước trên đường gió mưa!

Dẫu kiếp này…tình chưa tròn ý!
Giữ trong lòng…chân quý về nhau!
Cho dù mãi đến mai sau!
Lòng xin nhớ mãi ngày đầu yêu thương!

@Trinh Nga

Anh đi rồi

Anh đi rồi …em biết phải làm sao…?
Giữa thế gian nơi nào em nương tựa
Sao anh biết…em không cần anh nữa
Em tựa người …nhưng chưa một lần yêu

Anh đi rồi …em buồn biết bao nhiêu
Chuyện tình yêu đôi mình đành dang dở
Anh đi rồi lệ sầu em nức nở
Tựa vào người…sao lại nhớ về anh….! Xem thêm →

Thơ vỡ

Kéo đi Em..kéo dài thêm nỗi nhớ.
Buông đi Em..buông rơi hết cuộc tình.
Xa đi Em.. Xa khuất vạn lần nhìn.
Lấp đi Em..lấp duyên mình sâu huyệt.

Giọt lệ sầu đã lâu im tiếng nấc.
Mềm cơn say cô đặc khóe mi cay.
Hồn lưu đày trong giấc mộng lâu nay.
Nên thể xác ủ ê loài dương thế.

Về bên Trời..Em xẻ đôi miền nhớ.
Đội Trăng tà Anh lần mối đường tơ.
Thuở dại khờ ôm tình giấu trong mơ.
Lòng cứ ngỡ trăm năm dài kết nợ.

Vỡ trên thơ..Nét buồn đau buốt dạ.
Vỡ trên thơ..Ngòi đâm sát ngập tim.
Vỡ trên thơ..Lòng tím rịm trong im.
Vỡ trên thơ..Hồn níu ghì dĩ vãng.

NgonNen LangThang

Mưa Bong Bóng Ngày Xưa

Phập phồng bong bóng trời mưa
Chút chua xót của ngày xưa có còn
Cây mơ lá rũ chiều đông
Hồn tôi nhàu nát mênh mông nỗi buồn

Trời mưa bong bóng phập phồng
Nhớ người môi thắm má hồng năm xưa
Mái nhà gió bạt phên thưa
Trái tim tôi vẫn mấy mùa buồn đau

Nhớ người vọc nước tay đưa
Tuổi hồng mấy độ như vừa hôm qua
Con tàu vắng bóng sân ga
Phố buồn không nắng nhạt nhòa mưa rơi

Mưa chia mấy ngã cuộc đời
Màu thời gian có đợi chờ ai đâu
Lạc bàn tay đã ngoài nhau
Vết thương khốn khó ngọt ngào lời ru

Mưa sương ướt lạnh vai hờ
Em ngày xưa đó bây giờ nơi đâu
Hàng cây rũ áo thay màu
Hồn tôi gối chiếc nát nhàu gió mưa

Nhớ quên như đã bao mùa
Chiều qua phố vắng như vừa nhớ ai
Hạt mưa giọt ngắn giọt dài
Trăm con bóng nước vào tay phập phồng

@Lưu Vĩnh Hạ

Anh có phải là chàng trai ấy không?

Anh có phải là chàng trai ấy không?
Người em luôn nhớ mong bao ngày qua chờ đợi
Người làm ấm những đêm đen vời vợi
Người mang tiếng cười, mang nắng đến sau mưư

Anh có phải là chàng trai sẽ đưa em đi khắp bốn mùa
Dẫu nắng hay mưa, nắm tay em thật chặt
Anh có phải chàng trai nhìn vào đôi mắt
Mà hiểu em cười, hay khóc trong tim

Anh có phải chàng trai không chỉ biết lặng im
Mà sẽ ở bên mỗi khi em mệt mỏi
Xoa đầu em, nhìn mắt em và hỏi
‘Có chuyện gì thì hãy nói cùng anh

Anh có phải là chàng trai sẽ quan tâm em vào mỗi buổi bình minh
Cười khi em vui dỗ dành khi em khóc
Anh có phải là người nắm tay em qua thăng trầm khó nhọc
Sẽ ở bên em đến đầu bạc không rời
Anh có nghe gì hỡi chàng trai đó ơi

Laika – Thơ tình yêu

Tình yêu một lời …

Trong tình yêu không nói hai lời,
Núi non nhìn ngàn năm chẳng thay.
Kết thúc tình chẳng kéo nặng lòng,
Muốn đổi thay mời người bước đi.

Giữ tâm hồn vẹn chữ sắt son,
Nghe trái tim hát mãi du dương.
Đường hai ngả chân lý ánh lên,
Bước ung dung trăm năm hiểu đời.

Tình yêu ơi xưa nay tuyệt vời,
Trái tim thề sau trước như in!
Trắng hai tay sao sáng dẫn đường,
Hỏi khổ đau làm sao hỡi ai?
(Xuân Mới)

Cám ơn mình

Thuở mười bảy say tình ngây ngất
Em với người chung giấc mơ yêu
Bên nhau anh hứa đủ điều
Hẹn thề trọn kiếp yêu chìu em thôi

Lời chót lưỡi đầu môi bay mất
Em lặng người chôn cất nỗi đau
Bao đêm nỗi nhớ nát nhàu
Tim em đau đớn thét gào tên ai

Trời trở gió mây bay tan tác
Côn trùng buồn trỗi nhạc thê lương
Xa xa phía cuối con đường
Giữa hàng cây nhỏ, tơ vương ngang trời

Em cúi mặt nhìn đời cho rõ
Ngẫm lòng người khó tỏ nông sâu
Thời gian như thuốc nhiệm màu
Cho em quên nỗi đau nào năm xưa

Giờ em đã có chồng đưa rước
Cảm ơn mình chung bước cùng em
Đừng thề, không hứa gì thêm
Chỉ cần suốt kiếp êm đềm bên nhau.

THANH VÂN

Top