Thơ buồn mùa đông buồn

Thế là lại đến mùa đông 

Lạnh lùng một bóng biết cùng ai đây. 

Em vui đùa rỡn với mây 

Lối xưa gió hú có hay tôi buồn. 


Biển khơi sóng vỗ dập dồn 

Lênh đênh thuyền nhỏ bồn chồn lo âu. 
Chân trời xa tít về đâu? 
Sao không lên tiếng một câu yên lòng. 

Lúa chiêm xanh ngắt ngoài đồng 

Thiếu tay em chậm trổ bông mất rồi. 

Khói lam chiều tím lưng đồi 

Vô tình quên hết nụ cười luyến lưu. 

Đông về giá lạnh đìu hiu 

Tái tê nhịp bước cô liêu một mình. 

Vắng em chỉ bóng không hình 

Qua sông bỏ lại chuyện tình dở dang.

Trung Dũng

Để lại một bình luận