Mênh mang hè về

Lại thêm hè nữa mới vừa sang¬
Góc phố thênh thang nắng đổ vàng
Phượng tím bên thềm vui rạng rỡ
Ùa cơn gió thoảng chợt mênh mang..!

Dẫu lối xa xưa trắng bụi đàng
Nhưng màu phượng ấy vẫn còn mang
Hè thêm mùa nữa nghe càng thắm
Đếm bước trung trinh bỗng nghẹn ngào…!
Xem thêm →

Chiều mưa cuối hạ

Cơn mưa rào ngang qua chiều cuối hạ
Để nắng hờn mê mẩn kéo hoàng hôn
Con chiện chiện cất giọng hót bồn chồn
Chiều yên ả bỗng dâng buồn man mác

Chiếc lá rơi cuốn theo chiều xào xạc
Trước hiên nhà chân nhịp bước vu vơ
Trời vào thu khiến mưa nắng phập phù
Mây du lãng …Chút bàng hoàng cuối hạ…

Màu cỏ non đã loang dần chiếc lá..
Suốt bốn mùa coi như đã vẹn sinh
Thật an nhiên giữ màu đất thanh bình
Cây thay lá… Cho mùa sang – Tiết trở…

Cơn mưa rào ngang qua chiều cuối hạ
Rất vội vàng nhưng thu đã kịp sang..
Mỏng mảnh thôi … Nhưng cũng đủ dịu dàng
Cho vạt nắng xênh xang ngày cuối hạ…!
……………………………………………………
Cơn mưa rào như làm thay màu lá
Rửa bụi trần cho trọn kiếp phù vân…
Chân dạo bước nghe tiếng thở phong trần…
Đời nhục vinh … Âu cũng mình đưa đẩy…
………………………………………………………..
Trọn kiếp này em ở bên anh đấy
Bởi chúng mình đã tìm thấy đời nhau
Nắng với mưa chỉ điệp khúc giao mùa
Anh thấy chưa… Những chiều mưa cuối hạ…!!!

===================================
Lan Anh

Mùa hoa phượng

Có mùa phượng vĩ không tên thành hò hẹn.
Đỏ cái nhìn vương vấn lúc chia tay..!
Cô bạn gái ngại ngùng không dám khóc
Nghèn nghẹn lời trong đôi mắt đắng cay.

Có tiếng ve suốt một thời không ai hay
Chỉ đến lúc đứng cạnh nhau mới thấy buồn đến thế
Mười hai năm ve kêu như thành lệ
Bước đi không đành , ngoảnh lại buồn hơn.

Thao thức bao ngày qua tiếng trống trường
Lúc chia tay thèm được giật mình rồi chạy
Giờ truy bài, phút ra chơi cả những lần đi học muộn
Bây giờ cũng thành kí ức chìm sâu.

Xưa cứ trách bằng lăng tím đâu đâu
Giờ mới thấy hoa có màu nỗi nhớ
Tím miên man….tím chùng thời gian đang căng nghẹn thở.
Của mùa thi mỗi lúc một gần….

Có người bạn đến phút cuối mới thành thân
Có mái tóc giờ chia tay mới biết mình rất nhớ
Trong lưu bút có bài thơ chép rồi mà vẫn sợ
Ngại ngùng đưa hồi hộp đợi… chợt thở phào!

Chia tay nhé , mùa hạ mà bọn mình đều bỗng lớn
Chẳng nói nhiều mà hiểu biết bao nhiêu
Còn gặp lại nhưng mùa hè không ở lại
Thế mới thành kỉ niệm thân yêu…..!!!

@Uyên Nhi

Tháng năm và nỗi nhớ

Tháng năm đã đến… rồi đó anh !
Trời đã trút những cơn mưa chứa dồn từ năm cũ
Em vẫn thế … như chiếc lá chiều ủ rũ
Chờ tháng năm … không biết để làm gì ?

Tháng năm hôm nào đánh dấu mốc cuộc chia ly
Trên lối ngoặc của đoạn đường hai lối rẽ
Nắng gió mưa giông … mốc thu mình lặng lẽ
Lớp rêu mờ xanh nhạt bóng thời gian

Tháng năm về … những hạt nắng lại đi hoang
Thương tàn cây cố oằn mình chịu đựng
Che cho lá từng bóng râm hưng hửng
Che những chiều em ngược bước đơn côi

Tháng năm về … mưa nơi ấy cũng đã rơi
Nắng có đủ hong khô bờ vai ướt
Đêm gió có vờn mây cho làn sương khóc mướt
Vạt cỏ ngày xưa … có ngóng mãi dấu chân thề ?

Tháng năm ơi ! Nỗi nhớ kéo nhau về
Những vần thơ đã nhạt màu trong nắng
Gửi gió làm sao khi không gian đậm đặc
Và cuối đoạn đường em đứng đợi … mây trôi…

Thảo Trần

Thơ học trò mùa hạ

★Em có biết…Mùa hạ đã sang rồi?
★Chùm phượng đỏ…Ửng hồng theo sắc nắng!
★Em hững hờ…Lướt qua tà áo trắng!
★Để ngập lòng…Thơ thẩn một mình ai?

★Tiếng ve sầu…Như nức nở đắng cay?
★Như oán trách…Mùa sang không báo trước?
★Ghế đá kia…Vẫn nguyên lời hẹn ước!
★Kỷ niệm nào…Trong lưu bút còn in??

★Đã lâu rồi…Ôi cái chuyện chúng mình!
★Giờ nhìn lại…Đã mấy mùa phượng nở?
★Em bây giờ…Nơi phương trời cách trở!
★Có hay chăng…Mùa hạ đã sang rồi!?

_________Hơn…cả…mong…đợi______

Nhớ mùa phượng vỹ

Hè về hoa phượng Quê Hương
Nở đầy trên khắp nẻo đường Việt Nam
Lung linh trong ánh nắng vàng
Màu hoa phượng thắm ngỡ ngàng chia ly

14530hinh-nen-hoa-phuong-vi-ky-niem-tuoi-hoc-tro

Cũng là báo hiệu mùa thi
Bao năm kinh sử đến kỳ thành công
Đời vui như cánh phượng hồng
Bõ công đèn sách đẹp lòng Mẹ Cha

Ve sầu trổi giọng hòa ca
Trên từng phiến lá thiết tha giọt buồn
Làm tôi xao xuyến ngõ hồn
Quay về dĩ vãng tuổi hồng mộng mơ Xem thêm →

Bằng lăng

Bằng lăng

Bằng lăng
Hoa bằng lăng
Đợi chờ ngắm ánh trăng côi
Thả hồn phiêu lãng để rồi chờ mong
Hỏi gió, gió có động lòng
Bằng lăng đã tím, phượng hồng về đâu?
Nụ hôn hôm ấy đã trao
Quên sao hương vị ngọt ngào tình yêu
Quên sao sương sớm, nắng chiều
Cùng nhau mong đợi những điều trong mơ.
Sưu tầm

Nhớ một mùa hè

  NHỚ MỘT MÙA HÈ

Mùa hè năm trước anh và em

Hai đứa hẹn nhau trước cổng trường

Cùng đi hái phượng ép vào thơ

Anh viết tặng em ngày mới quen.


Những chùm hoa đỏ mang tên phượng

Mà anh hay gọi là người thương

Tên em nào khác loài hoa ấy

Đỏ thắm xinh tươi đẹp lạ thường.


Mùa hè năm ấy thương nhau lắm

Quấn quýt yêu đương chưa trọn năm

Thì bài thơ xưa thành dang dở

Vì em đi rồi thật xa xăm.


Để đến hôm nay hè lại về

Lòng buồn man mác làm sao vơi

Một lần xa cách trăm lần nhớ

Nhớ một mùa hè hoa phượng ơi!
Sưu tầm

Hè về

Mùa hạ của em đã tới rồi
Hoa cười,cây,lá,cỏ xanh tươi
Người ơi hãy nhìn đây đó
Khắp cả trần gian hạnh phúc cười.

Chiếc lá bay theo gió khắp nơi
Ánh trời vàng lung linh thành phố
Nắng trải lụa vàng trên mọi nẻo đi
Nắng chùm ngọn cây một màu tươi mới

Nắng vàng soi những lối em qua
Mùa hạ ơi bao niềm rạo rực
Quyện tâm hồn vào dịu ngọt không gian
Nắng,gió mây trời,lá hoa tươi thắm

Phơi phới trong ta niềm vui mới dâng tràn
Mùa hạ ơi hương thơm trái ngọt
Cho mọi người và cho cả không gian.
Theo : nguyenminhguong Blog
Social media & sharing icons powered by UltimatelySocial
Top