Có những mùa thu

Thu bốn lăm đưa quân dành độc lập
Cuối thu này người lặng lẽ ra đi
Hà nội năm xưa mừng quân chiến thắng
Áo trận phai màu sương gió chiến khu

Hà nội buồn nhạt nắng cuối thu
Chiều Ba đình người đi thanh thản
Chẳng so đo những gì được mất
Mất riêng mình được đất nước quê hương

Ước gì người vẫn trẻ như xưa
Điều quân ra biển Đông giữ đảo
Chẳng thế lực nào dám sang quấy nhiễu
Trước uy danh người anh Cả năm nào

Rời quê nghèo eo đất miền Trung
Tuổi thanh xuân bước vào đoàn Vệ quốc
Người dựng lên đoàn quân kiêu dũng
Thắng mọi kẻ thù đất nước yên vui

Văn võ song toàn huyền thoại ra đi
Gửi lại nhân gian nụ cười đôn hậu
Kính cẩn đứng nghiêm chào Đại tướng
Chào vị anh hùng của thế kỷ hai mươi

Bài thơ chiều thu

Ngoài hiên mưa nhè nhẹ

Xam xám một khoảng trời

Mây chiều vương vương khói
Lả tả lá vàng rơi
Man mác buồn chơi vơi
Mùa thu hiu hắt lạ
Cuối vườn xào xạc lá
Chuông chiều hôm đổ hồi
Nỗi nhớ trong nỗi nhớ
Quê hương mình xa xôi
Mưa ngâu chiều bay bay
Thoảng mùi hương rất lạ
Rung rinh cành hồng nhỏ
Trời thu chiều say say.

Thu về …

Thu về nằm trong ngấn nước
Ta thấy trong veo mặt hồ
Thu về ôm hôn đầu núi
Ta thấy sương mờ như mơ
Thu về ẩn trong vòm lá
Ta thấy sắc vàng phôi pha
Thu về trong tim con gái
Ta thấy mặt người mộng du
Thu bay lên trời xanh thắm
Ta thấy trăng vàng ngẩn ngơ
Thu gieo vào trong nỗi nhớ
Ta thấy hồn mình bơ vơ…
Y – C

Thơ buồn Tàn thu

Em có thấy chiều nay buồn không em
Không…không phải tại heo may gõ cửa
Ở ngoài kia người vẫn đông chật phố
Các nẻo đường vẫn kẹt cứng dòng xe

Em có thương da diết bước thu đi
Trong nhạt nắng nhiều rụng rơi tơi tả
Đất quê hương bỗng lạ như đất lạ
Trong mơ hồ khuất nẻo cõi mù xa

Buồn mênh mông, sương rắc đến bao la
Cánh cò mỏi bay tìm miền cổ tích
Nghe đơn côi gọi về chiều cô tịch
Chuông nguyện cầu còn ru hồn cho ai

Em có buồn nhìn theo những tàn phai
Lầu mộng đổ không còn ngày tái dựng
Dầu đã cạn, thắp chi niềm hi vọng,
Giọt lệ buồn ai khóc cho ngày mai

Sưu tầm yahoo
Top