Đêm lại về, em đừng khóc nghe em
Nếu có buồn, cũng cố vui em nhé
Hãy bình yên, và mỉm cười khe khẽ
Ở nơi này, anh thầm gọi tên em
Anh vẫn vậy! khi những lúc về đêm
Vẫn nhớ thương người em giờ xa quá
Em ra đi và mang theo tất cả
Anh trở về với cõi của riêng anh
Trời lất phất, những cơn mưa lành lạnh
Thân em tôi, bé nhỏ đến mong manh
Em nhớ kéo, giùm anh thân áo ngắn
Noel sắp về, lạnh lắm biết không em?
Em ở đâu? Trong tận cùng tâm khảm!!
Anh dày vò những nỗi buồn không tên
Những đêm dài khi phố đã tắt đèn
Anh lạc loài chơi vơi cùng nỗi nhớ
Sao em đi vội vàng như cơn gió
Sao cố tình như chưa thể chia xa
Em mang đi những trắc ẩn vô bờ
Bờ ngẩn ngơ bởi sóng giờ xa lắm
Cố thảnh thơi! sóng về nơi thăm thẳm
Bờ thẫn thờ nhìn sóng cứ trôi xa
Trên phố đông nhộn nhịp người đi qua
Anh mải mê tìm dáng em gái nhỏ
Chếnh choáng say anh trở về xóm nhỏ
Nhớ về em lại cảm thấy vô hồn
Em đã xa anh cảm thấy cần hơn
Những phút giây dù có là giận dỗi
Uống đi em cho dù có mặn đắng
Lời thật lòng thường hay rất chua cay
Bình yên nhé, em cứ về nơi ấy
Cuối con đường người đó vẫn chờ em