Tổng hợp những bài thơ hay về Trung Thu

Hôm nay Thobuon.Com xin gửi tới các bạn những bài thơ hay về Trung Thu. Chúc tất cả mọi người có một trung thu vui vẻ bên gia đình.

Tình hình là sắp Trung thu
FA buồn quá gật gù làm thơ
Bắt đầu kiểu quái gì giờ?
Thôi thì xin tạm câu thơ Bác Hồ:
Trung thu trăng sáng như gương
FA ngắm cảnh tiếc thương thân mình
Ước gì có được gấu xinh
Ước gì được có mảnh tình vắt vai…..
Ước gì sang đến thứ hai
Có người đi dạo khoai thai cùng mình
Ra đường thì đỡ bị khinh
Hai mươi mốt tuổi một mình FA
——-
Nào đâu có hứng thơ vui
Chúc là có kẻ muốn bày trò thôi
Mọi người ai thích thì chơi
Người đang tiếc rẻ, kẻ thời đang đau
Trung thu nhìn trước ngó sau
Thu vào tầm mắt mà đau nhói lòng
Vui sao một kiếp thong dong
Vẻ mặt vui sướng, mà lòng lại đau
——–
Trung thu là tết thiếu nhi
mà sao người nhớn lại đi chơi nhiều
chơi nhiều thì mới làm liều
làm liều thì mới ra nhiều thiếu nhi
thiếu nhi kệ mẹ thiếu nhi
có nhiều bác sĩ tội chi không liều?
——
Ánh trăng sáng rọi góc giường!
Mình anh thắp nến đốt đèn ông sao
Tay phải tư thế nắm khum
Đưa lên đưa xuống hết rằm trung thu
——–
trung thu cảm xúc bồn chồn
thắp lên ánh nến chiêu hồn người xưa
cớ sao số phận đẩy đưa
đưa vào cái kiếp F.A thế này
——–
Các thím tâm trạng làm thơ
Dâng trào cảm xúc, lơ mơ nhầm ngày
Hnay đâu đã đến ngày
Nghe đâu mai mới là ngày trung thu
——-
Đã 6 năm rồi con xa quê
6 mùa Trung thu con chẳng về
Năm nay đã hứa về cùng mẹ
Nhưng đành lỡ hẹn , chán chán ghê!!!
——-
Trung thu thứ hai phải xa nhà
Nhìn lên trắng sáng, nhìn lại ta
Lạc lõng bơ vơ nơi đất khách
Nỗi buồn da diết nhớ mẹ cha !
——-
trăng rằm tháng tám đã lên
cớ sao ta lại bơ vơ một mình
nguyệt kia còn có cuội già
cớ sao ta lại một mình bơ vơ
——–
Trung thu trăng sáng như gương
Tần ngần thưởng nguyệt vấn vương điều gì
Thế gian tình ái là chi
Khổ đau ngang trái chia ly hận người
Để cho sắc mặt kém tươi
Để cho đêm vắng chơi vơi một mình
Có chăng nặng một chữ tình
Đêm đêm vẫn giữ bóng hình của ai
Giận mình sao chẳng biết sai
Tình yêu như vở kịch hài mà thôi
Đời này vốn bạc như vôi
Thân ta ta cứ ăn chơi kệ người.
——-
Trăng sáng, trăng mờ hay trăng tỏ
Khác éo gì mà phải quan tâm
Sao trên đời lắm kẻ rõ hâm
Lại cứ phải mộng mơ vì nó
Trời đêm nay nhiều mây hay nhiều gió
Cũng kệ trời với gió, với trăng
Việc quái gì phải nghĩ cho đau răng
Cứ chập tối ta lên giường ta ngủ
——–
Nửa mảnh trăng vàng giửa bóng đêm
Rót xuống trần gian , rót qua thềm
Ánh trăng không sáng , nhưng tươi thắm
Đủ vuốt ve lòng , gợi nhớ thêm
Nửa mảnh trăng vàng , quá đơn côi
Nửa kia đi vào cõi xa xôi
Riêng tôi , một nửa hồn như cắt
Người lấy đi rồi , nửa tim tôi
Thơ chế trung thu siêu bựa hài hước
Trung Thu là Tết thiếu nhi.
Cớ sao người lớn lại đi la cà.
Người lớn là trẻ em…già.
Chỉ khác trẻ nhỏ đó là có…râu.
Trung Thu là Tết thiếu nhi.
Hỏi sao người lớn lại đi chơi nhiều.
Đi chơi họ lại làm liều.
Làm liều nên mới ra nhiều thiếu nhi.
Nếu mà người lớn không đi.
Làm sao lại có thiếu nhi hả trời.
Đó là quy luật muôn đời.
Trung thu là tết moị người đấy thôi…
___________________
Thùng thình thùng thình trống rộn ràng ngoài đình
Có con sư tử vui múa quanh vòng quanh
Trung thu liên hoan trăng sáng ngập đường làng
Dưới ánh trăng vàng em cất tiếng hát vang “
————————————————
Đêm qua con hát bài này
Nghe thân thương lạ lòng say cồn cào
Tuổi thơ tuy khó lao đao
Vùng trời ký ức dạt dào niềm vui
Nhớ ngày xưa mẹ bùi ngùi
Mỗi mùa trăng đến rộn vui xóm làng
Trung thu bọn mẹ hân hoan
Dùng tre, trúc, giấy, hồ toan biến thành
Giấy xanh, giấy đỏ, giấy vàng
Tím, hồng, lam, lục ..chốc thành ông sao
Ngôi sao năm cánh đẹp sao
Lung linh huyền ảo như sao trên trời
Nhà nhà thường nhật im hơi
Ban ngày vất vả tối về nghỉ ngơi
Điện ngày ấy vẫn chưa về
Thế nên làng xóm đêm chơi vơi buồn

——————————————————-
Ngày Trung thu lại khác thường
Nhờ tiếng bọn trẻ véo von hát mừng
Đường làng rạng rỡ tưng bừng
Trẻ con í ới chơi cùng với Trăng

Trên cao Trăng sáng giăng giăng
Cùng chơi với trẻ Chị Hằng đẹp xinh
Ước mơ bay đến Thiên Đình
Thăm nhà chú Cuội, hòa mình cùng Trăng

Ngày thơ ấy mẹ vẫn hằng
Mong con mình được một lần trải qua
Sống trong tình cảm thiết tha
Hồn quê, truyền thống đã xa mất rồi

Giờ đây hiện đại lên đời
Lồng đèn điện tử, chọc trời nhà cao
Ánh Trăng treo ngọn cây cao
Sao con nhìn thấy qua bao tòa nhà ?

Trông con vui thích món quà
Mẹ tìm, lục khắp cả 3 tuần liền
Bằng giấy kiếng đỏ chiếc thuyền
Rồi thêm 1 đóa hoa sen hồng hồng

Mẹ mừng lắm con biết không
Giờ này tìm được lồng đèn kiểu xưa
Cho con chút ít ngày xưa
Trung thu truyền thống vẫn chưa nhạt nhòa
Mai này con lớn bay xa
Trong con vẫn nhớ cây đa, xóm làng
——————————————————
Trung thu tết của Thiếu Nhi
Mong cho các bé bi bi nhà mình
Cùng nhau chơi tết linh đình
Thân nhau thắm thiết như mình với ta
Chúc cho các bé nhà ta
Hay ăn, chóng lớn, mãi là bé ngoan

——

Trung thu trăng sáng như gương
Bác hồ ăn kẹo éo cho nhi đồng
Ăn xong bác mới bảo rằng
Nhi đồng mất dạy ! đừng hòng tao cho




Trung thu tui sắm đèn cầy
Mười lăm trăng tỏ tui bầy cỗ mâm
Còn nếu mà mưa lâm râm
Hay mưa nặng hạt trời thui tối mò
Nhằm bữa điện cúp đen o
Thì tui thắp ngọn nến màu lung linh
Rồi lưạ bánh nướng heo xinh
Chọn thêm bánh dẻo,một mình tui măm
Chứ tui hông có ai thăm
Đành thân hiu hẩm ngồi wằm cỗ mâm !!!

———————————————————–

Trung Thu là Tết trẻ con
Và của người lớn ai còn ham vui
Trẻ con thì thích đồ chơi
Người lớn lại thích xông hơi mát xà
Trẻ con rồng rắn sân nhà
Người lớn thì đến quán ba , vũ trường
Trẻ con trăng sáng ra đường
Người lớn chỉ thích nằm giường ngắm trăng…

Mời bạn xem thêm : những bài thơ về trung thu hay nhất

 
Tổng hợp Internet

Bài thơ tình dang dở

BÀI THƠ TÌNH DANG DỞ

Em viết bài thơ cho riêng anh…
Bao ngày tháng vẫn cứ hoài dang dở…
Khi cầm bút lòng dâng trào nỗi nhớ
Giọt sầu rơi ,rơi tự bao giờ…
Thương thật nhiều em viết một bài thơ
Đêm hoang vắng với chiều dài nhung nhớ
Tình yêu đầu mấy ai không dang dở.
Vẫn tin yêu gom góp những mong chờ…
Rồi một chiều trời đổ cơn mưa
Bong bóng vỡ trôi theo dòng nước nhỏ
Anh đã đến như cơn mưa mùa hạ..
Rồi tan theo như bọt bóng trước hiên nhà 
Xa nhau rồi. Sao cứ mãi thiết tha
Tình dang dở. Thơ viết hoài vẫn dở…
Người ở nơi đâu? Có còn. Quên, hay nhớ ?…
Bài thơ này em viết tặng riêng anh!.
Mưa rừng chiều

Gửi người nơi xa

GỬI NGƯỜI NƠI XA 

Thơ: Hàn Lam Sơn & Viên Nguyệt Ái

Xa anh quá ! Bao lần em hụt hẫng
Khóc trong đêm không ai dỗ, cô sầu.
Đơn độc lắm Người ơi có biết ?
Tình yêu nào hoang hoải thế anh ơi !?
Thơ: Viên Nguyệt Ái
Anh xin lỗi tình nhân Người hỡi !
Bởi xa nhau nên chưa trọn vòng tay
Chưa bên em được cả tối, đêm, ngày
Em đổ lệ, anh không về thấm kịp.
Thơ: Hàn Lam Sơn
Em thương anh, nén bao điều mù mịt
Sợ Người lo, em chịu khổ một mình.
Ôm bóng tối lòng trút điêu linh
Em chảy lệ nhũn cả tình yêu đẹp.
Thơ: Viên Nguyệt Ái
Dù như vậy, niềm tin em đừng khép
Hãy hiểu anh những lúc lẻ loi
Anh biết em lắm nỗi thiệt thòi
Nhưng đừng nản tình đôi ta, em nhé !
Thơ: Hàn Lam Sơn
Anh biết không ? Hồn em quạnh quẽ
Anh diệu vời, em chẳng chạm tới nơi.
Chịu làm sao nếu cả một đờ
Thương nhớ nhau mà mộng tình không nở ?
Thơ: Viên Nguyệt Ái
Đừng buông tay để niềm yêu dang dở
Anh sẽ về trong những giấc chiêm bao
Anh yêu em ! Yêu đến cồn cào
Em cũng thế thì cùng anh cố gắng.
Thơ: Hàn Lam Sơn
Em yêu anh trọn tâm hồn trong trắng
Nhưng con tim rộc rạc bởi chờ mong
Em gọi anh, gọi đến khản lòng
Sao anh để em mỏi mòn trông đợi ?
Thơ: Viên Nguyệt Ái
Anh nơi xa không biết Người chới với
Nên làm em bải hoải rạn chân tình.
Từ hôm nay anh sẽ gọi bình minh
Từng ngày về thắp tim can em sáng.
Thơ: Hàn Lam Sơn

Anh có thể vì em đi cùng năm tháng ?
Đi đến cuối đời thắp sáng yêu thương ?
Không bao dung thì sẽ chỉ nửa đường…
Tình đứt gánh, em rơi vào vực tối.
Thơ: Viên Nguyệt Ái
Anh nguyện bên em đồng hành muôn lối
Em chốn nào cũng có anh chung.
Tay ngoan em, anh giữ mãi khôn cùng
Không để tuột dẫu trăm ngàn bão tố.
Thơ: Hàn Lam Sơn
Em vẫn biết yêu em, Người sẽ khổ
Mà bây giờ em đang lụy tình nhân.
Phải làm sao duyên toại hồng trần ?
Để anh được như người ta, hạnh phúc ?
Thơ: Viên Nguyệt Ái
Đừng lo lắng ! Tình không ngày kết thúc
Thì đôi mình chung sức vượt trở trăn
Dẫu đời em muôn vạn khó khăn
Anh vẫn sẽ một lòng bên em mãi.
Thơ: Hàn Lam Sơn
Em xin lỗi… Người ơi ! Anh ở lại,
Em tham lam mong xích đến gần hơn
Chẳng tránh được những giây phút em hờn
Em xin lỗi… cuốn anh vào tâm nguyện.
Thơ: Viên Nguyệt Ái
Hai nhịp tim hòa vào nhau quấn quyện
Anh như em mong đầm ấm tương phùng
Mỗi phút giây xa, đau đáu ngỡ vô cùng
Anh chạnh lòng thương em yêu bất tận…
Thơ: Hàn Lam Sơn

Mẹ ơi

MẸ ƠI

Đã lâu rồi con không khóc mẹ ơi
Nước mắt cứ chảy đi đâu hết cả
Đã lâu rôi con chăng còn cảm xúc
Trước những niềm vui hay trước những nỗi buồn
Ngay cả tình yêu con cũng đã mất luôn
Người ấy chẳng bao giờ hiểu được con mẹ ạ
Mỗi ngày qua lại càng thêm xa lạ
Chúng con mất dần trong ánh mắt của nhau
Bao lần rồi con thức suốt đêm thâu
Bên khung ảnh ngày xưa còn thơ bé
Con đứa trẻ thơ ngây cư níu bàn tay mẹ
Mắt tròn xoe và môi thắm nụ cười
Mẹ chăng nhìn con đôi mắt cứ đi đâu
Cứ nhìn về nơi nào,lạ lắm!
Cái ngày ấy con làm sao hiểu nổi
Nên cứ vô tâm cứ cười nói mẹ ơi!
Tháng năm qua con đã lớn lên nhiều
Người ta đã dạy con điều hay lẽ phải
Những đúng,những sai,những khôn,những dại
Cái gì nên yêu,nên ghét trên đời
Nhưng có một điều con không biết mẹ ơi
Là nước mắt từ đâu mà có được
Nên đã lâu rồi con không hề biết khóc
Lâu,lâu rồi con xa mẹ,mẹ ơi !
Sưu tầm

Anh không thể quên em

Anh không thể quên em

Có lẽ nào anh chẳng thể quên em
Nỗi nhớ mong manh ngập hồn thơ dại
Cơn gió đi hoang thổi lòng anh lạnh mãi
Áng mây chiều thao thức mãi một niền thương
Anh đã đi qua hết cả con đường
Chỉ thấy bóng cây đổ dài trên cát
Qua rồi ư ? Cái thời khao khát
Những tâm tồn tha thiết ở trong nhau.

Em có bao giờ hiểu được nỗi đau
Trên bến vắng chỉ mình anh chờ đợi
Nắng đi rồi thuyền về trong bóng tối
Để mình anh bên nỗi nhớ bơ vơ .. ..
Anh có bao giờ anh nhớ nổi dòng thơ

Câu thơ cũ của một thời anh viết
Đêm lạnh lùng với niềm đau da diết
Ánh trăng buồn chấp chới ở đằng xa.
Nỗi nhớ cồn cào rồi cũng sẽ qua
Câu thơ cũ ngập ngừng vào dĩ vãng
Em xa rồi con đường chiều vắng lặng
Có lẽ nào anh không thể quên em …

Sưu tầm

Cảm Ơn Đời

Cảm Ơn Đời

Cảm ơn Đời sau mỗi buổi ra đường
Ta trở về chân tay còn lành lặn.
Cảm ơn Đời cứ đến ngày cuối tháng
Được lĩnh lương không bị chậm ngày nào.
Cảm ơn Đời giá tăng chẳng quá cao
Lương còn đủ để bữa rau bữa cháo.
Cảm ơn Đời mỗi sớm mai đọc báo
Không lộ hàng, cướp, giết, hiếp đầy trang.
Cảm ơn Đời khi đồ uống thức ăn
Đầy hóa chất nhưng ta chưa ngộ độc.
Cảm ơn Đời những chiều mưa ngập lụt
Ta dắt xe không sụp hố tử thần.
Cảm ơn Đời sau mỗi buổi tan tầm
Đường kẹt cứng ta không lo tai nạn.
Cảm ơn Đời sau mỗi mùa hạn hán
Lũ lại về dâng mát tận ngọn tre.
Cảm ơn Đời sau mỗi buổi trưa hè
Ta thở phào hôm nay không cúp điện.
Cảm ơn Đời những khi ta đến viện
Có phong bì, bác sỹ nhẹ nhàng tiêm.
Cảm ơn Đời khi con chích vắc- xin
Không “phản vệ”, yên tâm con mạnh khỏe,
Cảm ơn Đời khi con đi nhà trẻ
Không bị cô cho thuốc ngủ mê man.
Cuộc Đời ơi ta chỉ muốn an toàn
Cảm ơn Đời thêm một ngày yên ổn!
Thích Tánh Tuệ

Chồng chung

Chồng chung

Anh về vui với người ta
Còn em nhận lấy xót xa đời mình
Ai xui ta vướng bẫy tình
Đêm khuya lẻ bóng lặng thinh lệ trào
Sầu này tỏ với trăng sao
Đèn khuya hiu hắt biết bao nỗi lòng
Anh về có nhớ em không…?
Vui bên tổ ấm, đau lòng người dưng
Buồn thay cái kiếp chồng chung
Kẻ vui duyên thắm, kẻ cùng cô đơn
Trách ai chỉ biết tủi hờn
Hình như có gió vừa vờn qua đây.
Khánh Ly

Những bài thơ hay về gia đình Việt Nam

Hôm nay Thobuon.Com xin gửi tới các bạn những bài thơ hay và ý nghĩa về ngày đặc biệt đó là ngày : Gia đình Việt Nam. Chúc các bạn vui vẻ bên gia đình, người thân yêu của mình nhé 🙂

Cha Mẹ Yêu

Cha là dòng sông cho con tắm mát
Mẹ là gió mát cho con bay xa
Con là bài ca bay theo gió mẹ
Con là suối trẻ chảy về sông sâu.
(Tác giả: Hà Thị Tố Nga)


Gia đình


Khi rời xa mới biết ý nghĩa của gia đình

Mới biết niềm vui trong từng cử chỉ 

Mới biết hạnh phúc phải đâu nào xa xỉ

Vì chỉ một nụ cười cũng đủ ấm con tim…


Giữ mãi gia đình trong một góc riêng

Để nhớ để mong để âm thầm cầu nguyện:

– Xin nỗi buồn đừng hằn trên mặt mẹ

Và nụ cười đừng chia cách môi cha…


Gia đình thân thương trong hình bóng quê nhà

Nơi có mẹ cha có ông bà anh chị

Có cả xóm giềng và những người tri kỉ

Luôn cạnh bên chia sẻ nỗi vui buồn…


Vòng tay mùa đông


Khi giá rét mưa phùn cùng tràn xuống

Bàn tay ai tê cóng nước chạm vào

Nhớ thân gầy cha quê nhà chẳng khỏe

Giữa gió mùa giữa cái lạnh buốt xương…


Ngôi nhà nhỏ núp dưới bóng quê hương

Có bụi chuối gió đưa thêm xào xạc

Có cánh cửa khép hờ cùng gió bão

Đựng niềm vui, tiếng cười nói rộn vang…


Khi xa nhà, khi đông lạnh đã sang

Con nhớ nhà nhớ ổ rơm ngày ấy

Nhớ vòng tay.. mẹ ơi… sao quen thuộc…

Giữa mùa đông bỗng thấy ấm lạ lùng…



Con vẫn còn bé


Với bố mẹ con luôn là đứa trẻ

Vẫn thơ ngây, bé bỏng chẳng biết gì

Vẫn cần bảo ban cần yêu thương bảo bọc

Dù tuổi con chẳng bé bỏng nữa rồi…


Và khi con nghĩ rằng con khôn lớn

Con ương ương mình đúng chẳng nghe lời

Làm bố mẹ buồn con nào đâu hay biết

Chỉ mình con – con vui sướng… riêng con…


Rồi con lớn thêm con biết nhiều hơn trước 

Con nghĩ nhiều hiểu suy nghĩ mẹ cha:

Tất cả vì con, cho con, con tất cả

Hạnh phúc cuộc đời là hạnh phúc con yêu…


Và thời gian cứ chầm chậm bước đi

Cha mẹ già hơn để cho con chững chạc

Nhưng khi khó khăn con trở về bên cha mẹ

Ước một điều: Con vẫn mãi bé con…


Tác giả: Nguyễn Thị Kim Liên (Hà Nội)

Nhớ Mẹ


Con người khi được sinh ra,

Cũng đều có mẹ có cha trên đời. 

Ai ai cũng vậy mà thôi, 

Như cây có cội, nước trôi từ nguồn. 



Mai sau dù đã lớn khôn. 

Con luôn ghi nhớ công ơn ngày nào. 

Công cha tựa ngọn núi cao, 

Mẹ tình như nước dạt dào biển đông. 



Mười ngày chín tháng trong lòng, 

Mẹ trông mẹ ngóng chờ con chào đời. 

Lần đầu con khóc mẹ cười, 

Bờ mi giọt lệ khẽ rơi vui mừng. 



Ôm thiên thần nhỏ vào lòng, 

Khẽ hôn lên trán và cùng đôi môi. 

Lời ru thuở ấy bên nôi, 

Đưa con vào giấc trọn đời không phai. 



Quanh năm vất vả tháng ngày,

Chai sần những nếp bàn tay trong lòng.

Thân cò lặn lội ven sông,

Nuôi con mẹ có kể công bao giờ.



Mẹ thường kể những chuyện xưa,

Ngụ ngôn cổ tích vần thơ ngọt ngào.

Cho con tục ngữ ca dao,

Dạy con biết hát đồng dao quê nhà. 



Mẹ ơi những buổi chiều tà, 

Đàn chim về tổ mẹ ra ruộng đồng. 

Nắng hè, gió rét ngày đông, 

Mùa nào cũng vậy mẹ cùng bão dông. 



Ngày đầu cắp sách đến trường, 

Cầm tay mẹ dắt đưa đường cho con. 

Chăm lo coi sóc sớm hôm, 

Để con học tập lớn khôn sau này. 



Chịu bao vất vả đắng cay, 

Đêm thời ngắn lại còn ngày dài đi, 

Dường như mẹ chẳng nhớ gì, 

Quên tên sinh nhật bởi vì thời gian. 



Kể gì vất vả gian nan, 

Chăm lo con cái chẳng màng tấm thân. 

Miếng ngon mẹ lại để phần, 

Áo lành chẳng mặc mà dành cho con. 



Một đời chẳng biết vàng son, 

Một đời chỉ biết vì con, gia đình. 

Một đời vất vả hi sinh, 

Một đời đã sống hết mình hiến dâng. 



Mẹ ơi mẹ có biết chăng, 

Con đây luôn cố gắng lòng vươn lên. 

Đền ơn đáp nghĩa mẹ hiền, 

Mong vui lòng mẹ niềm tin ngày nào. 



Thời gian như trận mưa rào, 

Bây giờ mẹ đã nửa đầu màu sương. 

Biết bao nỗi nhớ tình thương, 

Canh khuya thao thức đêm trường nhớ con. 



“Đá mòn nhưng dạ chẳng mòn,” 

Bầu trời của mẹ con luôn hướng về. 

Nơi xa con nhớ tới quê, 

Mong sao mẹ khỏe dù khi trở trời. 



Con nay ở chốn xa xôi, 

Muốn thấy tiếng cười giọng nói mẹ yêu. 

Quê người lạc lõng cô liêu, 

Khẽ rơi nước mắt mỗi chiều xa trông. 



Nơi đây da diết nỗi lòng, 

Tìm cơn mưa lạnh nắng hồng quê hương. 

Xa xôi cách trở đoạn trường, 

Bao giờ có dịp tìm đường thăm quê. 



Thời gian thấm thoắt trôi đi, 

Tìm đâu một vé trở về tuổi thơ? 

Một thời lém lính ngây ngô, 

Sống trong đùm bọc bến bờ yêu thương.


Tác giả: Lê Xuân Huy (HN)


HẠT GIỐNG


Gió mùa đông bắc tràn về

Thương thay cha mẹ miền quê gió lùa

Ở quê gieo hạt làm mùa

Rét đông tường đợt gió lùa mưa bay

Con đang theo học nơi này

Miền nam thành phố suốt ngày nắng ran

Thương cha vất vả mùa màng

Vai gầy mẹ gánh rét càng rét hơn

Ước gì vạn lý trường sơn

Để con đứng chặn tường cơn gió lùa

Che cho cha ở làm mùa

Cho mẹ đỡ rét khi mùa đông qua

Giảng đường đại học con qua

Hằn trong trang sách mẹ cha hái mùa

Con là hạt giống chín mùa

Mẹ cha lấp hạt để mùa bội thu./.



VIẾT VỀ MẸ 



Cám ơn mẹ cho con cuộc sống 

Trái tim hồng dân tộc Việt nam

Mẹ là phụ nữ đảm đang 

Hiền như cô tấm lũy tre đầu làng

Ước mơ mẹ cũng nhẹ nhàng 

Làm tròn thiên chức yêu chồng thương con

Những điều mong ước cỏn con 

Nhưng đâu có được vuông tròn mẹ ơi

Chiến tranh khói lửa tơi bời

Chờ chồng rồi lại suốt đời chờ con 

Chiến tranh sinh tử mất còn

Khăn tang đầu mẹ chồng con không về

Tim đau thắt lòng bộn bề

Mắt nhìn thăm thẳm vỗ về xa khơi

Bao dung lòng mẹ giữa trời

Lung linh hồn mẹ đất trời mênh mông 

Không đòi bổng lộc kể công 

Chỉ mong tìm được mộ chồng mộ con

Tấm lòng trung liệt sắt son

Mông lung tình mẹ lòng con đất trời

Cảm ơn mẹ vạn vạn lời

Cho con lẽ sống tình người hôm nay ./.



THĂM NHÀ NHỚ MẸ 


Con ra nhà mẹ chiều hôm 

Nhà không trống vắng mẹ đâu mất rồi 

Mẹ ơi mẹ đã đi rồi 

Cơi trầu còn đó chỗ ngồi còn đây 

Tưởng chừng mẹ ở đâu đây 

Tưới cây cuốc cỏ hái rau ngoài vườn 

Thoảng nghe tiếng mẹ ngày thường 

Con ra thăm mẹ bồi hồi nhớ thương 

Bàn thờ rụng khắp tàn hương

Còn đâu bóng mẹ bên gường cùng con 

Nhớ khi bếp lửa chập chờn 

Cơn đau bệnh mẹ xót lần tim con 

Thương thay mẹ thấu lòng con 

Cơn đau mẹ nín giục con đi nằm 

Con ngờ mẹ đã đỡ dần 

Ngờ đâu giây phút mẹ lần xa con 

Tưởng mà lòng những héo hon 

Tình thương tất cả mẹ dành cho con 

Ôi thôi mẹ đã không còn 

Mà lòng con tưởng mẹ còn đâu đây ./.



Tác giả 3 bài thơ trên: Đặng Đình Bé (Nghệ An)


Con sinh ra

Con sinh ra cha chẳng còn lành lặn

Mẹ yếu gầy vì lo lắng cho con

Khắp xóm làng nhà nhà đều khoai sắn

Bát gạo đong đầy sao thấy đắng đầu môi.


Con sinh ra

Cha mừng như mở hội

Nhưng trong lòng chẳng thể mãn nguyện cười

Bởi khó khăn vẫn đang còn trước mặt

Cha lại về với rừng núi, củi than.

Con sinh ra

Mẹ yếu gầy đi hẳn

Lo lắng cho con lại khổ chuyện ông bà

Ngậm đắng nuốt cay, bón con từng miếng cháo

Việc trong nhà lẫn việc đồng áng xa.


Con sinh ra

Một đứa con nhỏ, yếu

Nhưng ngập tràn tình cảm mẹ cha

Trong gian khó vẫn dành con tất cả

Yêu thương con mạnh mẽ và bao la.


Đấng sinh thành…

Con mãi khắc ơn Người!



Bài 2:

Thương vợ anh


Cưới anh em khổ thật nhiều

Đôi tay nay phải làm nhiều việc hơn.

Ngày xưa tay trắng tay tròn

Bây giờ chai sạn làm sờn tay em.

Ngày xưa em chỉ biết xem

Bây giờ em phải làm thêm việc nhà.

Anh thì chẳng biết làm cha

Để em lo cả việc nhà, việc công.

Nhạc phụ nhạc mẫu cứ trông

Sao con gái rượu lâu không thấy về.

Vợ anh công việc bộn bề

Nấu ăn, giặt giũ, thêm bề thằng con.

Chợ xa xe chạy lốp mòn

Cửa nhà sạch đẹp cũng ơn của nàng.

Dẫu rằng công việc ngổn ngang

Mà sao em chẳng thở than một lời.

Để cho em được thảnh thơi

Anh khi rảnh rỗi bớt chơi vài phần.

Việc nhà việc nước phải san

Chớ đừng ôm hết khổ thân đó nàng.

Bí bầu chung cảnh một giàn

Chớ đừng chồng húp vợ chan cho chồng.

Thương nhau chia sẻ việc chung

Vợ ơi nhớ nhé chồng thương vợ nhiều.



Bài 3:

Đêm đông lạnh giá

Chợt gió bấc thổi về

Lay trên từng kẽ lá

Kéo tiết trời buốt giá

Phủ khắp nảo đường quê.


Mái nhà tranh đơn sơ

Bốn con người trong đó

Một chiếc giường nho nhỏ

Một tấm chăn bông hờ.


Gió bấc ùa về nhanh

Chăn phơi chưa khô kịp

Ướt, khô theo từng nhịp

Cố phủ mái nhà tranh.


Ngày ấy mới chuyển ra

Gia đình còn gian khó

Hai đứa con còn nhỏ

Lại xa cách ông bà.

Cơm ăn chẳng được no

Bát gạo chia hai bữa

Tìm đâu ra hộp sữa

Cho hai đứa con thơ.


Đêm, gió bấc lại về

Càng khuya càng thêm lạnh

Gió mỗi lúc một mạnh

Chăn mỏng chẳng đủ che.


Nhường hai đứa con thơ

Cha dậy mặc thêm áo

Mẹ đun thêm nồi cháo

Phủ chăn ấm hai con.


Trời khuya cành lạnh hơn

Cha đã lên giường ngủ

Giữ than trong bếp đỏ

Mẹ lặng lẽ lên giường


Càng nghĩ lại càng thương

Nước mắt trào trên khóe

Cha ngoảnh sang nói nhẹ:

“Để hai đứa ngủ ngon!”


Nay hai mốt tuổi tròn

Con vẫn luôn luôn nhớ

Đêm đông lạnh giá đó

Để sống mạnh mẽ hơn.

Dành tặng vợ yêu

Dành tặng vợ yêu

Đi khắp thế gian
Không ai tốt bằng VỢ
Gánh nặng cuộc đời
Không ai khổ bằng EM
Nước biển mênh mông
Không đong đầy tình VỢ
Mây trời lồng lộng
Không phủ kín công EM
Tần tảo sớm hôm
VỢ nuôi con khôn lớn
Mang cả tấm thân gầy
EM che chở đời con
Ai còn VỢ
Xin đừng làm VỢ khóc
Đừng để buồn
Lên mắt VỢ nghe không?
Van Hien
Top