Ngại – Phương Viên

NGẠI ….

Xuân về ngại ở trong nhà 
Ra đường ngại gió rông sà mắt cay
Xuống thuyền ngại sóng bủa vây
Trèo lên đỉnh núi ngại ngây ngất trời .
Vào chùa ngại tiếng tụng hời
Thấy sư lại ngại mấy lời kệ kinh
Về nhà ngại ngõ nhà mình
Quanh co va phải ngõ xinh nhà nàng
Tối đêm ngại gió mơ màng
Phất phơ dải yếm thơm làn gió thu
Gặp em tôi ngại chối từ
Em ừ ứ hự … bây chừ có em …
Phương Viên

Thơ tình mai về

Mai Về

Mai về em chúc cho anh
Hoa thơm cỏ lạ bên anh thật nhiều
Có điều đừng nhớ tới em
Một loài hoa dại, anh xem bên đường.
Mai về nước mắt em rơi
Tình yêu tan vỡ, chơi vơi giữa dòng
Dòng đời như nước cuốn trôi
Ba chìm bảy nổi, sớm trôi chiều chìm.
Mai về xa nhé anh yêu
Còn đâu ân ái, khi yêu hôm nào, 
Tình ta đã chết còn đâu
Khăn tang em để,nỗi sầu em mang.
Mai về còn nỗi cô đơn
Đêm đêm gối chiếc, ôm hờn thương đau
Ngày sau ta có gặp nhau
Tay trao hoa thắm, niềm đau nhạt nhòa.
Mai về bên ấy em vui
Anh vào xa vắng, anh khui rượu sầu
Một mình chẳng biết cơn say
Thêm bao nhiêu rượu, mới hay sự đời.
Mai về anh đã mất em
Chia ly là khổ, xa em là sầu
Riêng sầu anh gánh cưu mang
Niềm vui em lấy sang ngang theo chồng.
Mai về anh bước lang thang
Đơn côi lẻ bóng, chứa chan ưu phiền
Bao nhiêu chất chứa trong lòng
Yêu nhau không trọn, lấy chồng em đi.
Mai về em bước vu quy
Tình ta ở lại, chia ly lệ nhòa
Ngày sau khi nhắc đến nhau
Lời hay ý đẹp,niềm đau không còn.
Phuong Vuong

Trăng buồn

Trăng khuya thao thức bên thềm
Nhớ ai trăng mãi chao nghiêng dáng buồn
Ánh trăng vàng nhẹ như buông
Rèm che phủ kín nỗi buồn trong tôi
Rọi hồn tôi nỗi đơn côi
Tim sầu lẻ bóng, người ơi – đợi chờ
Nỗi buồn cô độc chẳng vơi
Chờ ai? chờ mãi! nửa đời – trăng ơi!
Thi Hồng

Phượng xưa – Thanh Tùng

Đã bao mùa hạ qua rồi
Mà sao lòng vẫn bồi hồi phượng ơi!
Nay về nhặt cánh hè rơi
Nhặt hồn áo trắng một thời mộng mơ.
Bất ngờ nhặt được câu thơ
Ướp trong trang sách để chờ tặng ai
Ngỡ mình chạm phải tương lai
Buâng khuâng nhớ dáng tóc dài phượng xưa.
Nguyễn Thanh Tùng

Bỗng mơ

BỖNG MƠ

Bỗng dưng lại muốn một mình
Bỗng dưng lại muốn chút tình nồng say
Bỗng dưng hồn tựa trên mây
Bỗng dưng lại thấy đắm say thơ tình.
Bỗng dưng ánh mắt lung linh
Bỗng dưng lại nhớ bạn tình thơ ca
Bỗng dưng cứ nhớ người ta
Bỗng dưng tự hỏi hay là đã yêu.
Bỗng dưng vương vấn thật nhiều
Bỗng dưng cứ nghĩ bao điều mông lung
Bông dưng em nhớ người dưng
Người không cùng họ,không cùng lối đi.
Bây giờ người ấy làm chi
Có chút say đắm những gì em mơ
Nhớ người tình trải trang thơ
Hỏi lòng ngây dại tim khờ vì sao.
Bỗng nhiên em cứ ước ao
Xây đắp tình cảm ngọt ngào áng thơ.

T.Lan ( Thơ buồn)

Thơ tình mong em hạnh phúc

Thơ tình mong em hạnh phúc

Sớm nay trời đẹp như mơ
Nắng đầu đông gió cuối thu nhạt vàng
Xem ngày lịch báo đông sang
Ngoài trời gió nhẹ mây loang lững lờ
Một ngày đông đã rất xa
Dáng ai đi để lòng ta ngỡ ngàng
Tưởng bông hoa tím vườn sương
Tưởng câu thơ tím lời thương ngọt ngào
Lời yêu chưa kịp gửi trao
Thì xin hẹn đến khi nào gặp nhau
Thuyền tình dĩ vãng về đâu ?
Trong mơ ta gặp ai vào lối xưa
Thu đi nhớ mấy cho vừa
Cuối trời mây trắng nhạn thưa mịt mờ
Ngày sang đông đẹp như thơ
Mơ hay thực cũng sững sờ hồn tôi .
Bạn Thế Anh Gửi

Thơ buồn nhớ em

Nhớ Em

Nhớ em ngồi ngắm trăng tròn
Tôi nghe rung động vẫn còn trong tim
Nhớ em đêm xuống lặng im
Tôi nằm thao thức lim dim mơ màng
Nhớ em giọng nói dịu dàng
Tôi chìm vào mộng nhẹ nhàng ngủ mê
Nhớ em lòng dạ ủ ê
Tôi thường thơ thẩn ngô nghê một mình
Nhớ em ánh mắt tự tình
Tôi nghe đắm đuối như nhìn cánh sao
Nhớ em môi mọng khát khao
Tôi tìm lại được nôn nao một thời
Nhớ em nhìn áng mây trời
Tôi mơ là gió ru đời mây bay
Nhớ em thon thả đôi tay
Tôi như chếnh choáng mê say ngọt ngào
Nhớ em cầm cánh hoa đào
Tôi nghe chim hót đang vào mùa xuân
Nhớ em một thoáng bâng khuâng
Tôi nhìn nắng hạ mưa giăng phượng hồng
Nhớ em gió thổi tóc bồng
Tôi thương lá rụng quanh vòng thu phong
Nhớ em ru khúc tình đông
Tôi nhìn hoa tuyết mênh mông nhớ người
Nhớ em xinh xắn nụ cười
Tôi còn xa vắng lòng rười rượi đau
Nhớ em mong muốn gặp nhau
Ta cùng ngồi ngắm đêm thâu trăng tròn
Đỗ Hữu Tài
Top