Quên và nhớ

Ai đó bảo: cố quên là sẽ nhớ
Nên dặn lòng cố nhớ để mà quên
Anh dỗ hồn mình vào những giấc mơ đêm
Cho ký ức thôi đừng dâng lên nữa.

Đã biết rằng yêu đương là sẽ khổ
Vì sau yêu còn có cả chia tay
Nhưng vẫn yêu vì trong cuộc đời này
Không tình yêu đời sẽ thành vô nghĩa.

Anh không khóc khi tình mình tan vỡ
Mộng tan tành theo gió bụi phù du
Anh sẽ đi về xa khuất mịt mù
Em rồi sẽ bình yên bên người khác

Những vần thơ gieo tên em thất lạc
Mảnh tình sầu anh xin đốt thành tro
Giữ ích gì khi tan vỡ mộng mơ
Để trọn vẹn dành riêng cho người mới.
*
Thôi nhé em! Tình yêu đà dang dở
Lỗi không anh cũng chẳng phải tại em
Đường tình nào chẳng có lúc chênh vênh
Trách nhau chi cho sầu dâng khóe mắt.
Hoàng hôn buông cuối chân trời hiu hắt
Đợi nắng lên sưởi ấm nụ tình xanh
Anh sẽ đi, đi về phía không em
Tự dặn lòng tìm quên trong nỗi nhớ…

HANSY

Để lại một bình luận