Nếu một mai phải rời xa kỉ niệm
Người hỡi người có luyến nhớ gì không?
Thuyền xuôi dòng nhưng mất lái trên sông
Nhưng bến vẫn âm thầm và lặng lẽ
Em nuốt kín hồn mình trong quạnh quẽ
Phía không anh mưa tê tái lạnh lùng
Điểm hẹn thề khỏa lắp những mông lung
Giọt nước mắt ngược dòng tê buốt chảy
Em sẽ đi xa người…xa mãi mãi
Túi hành trang chỉ một trái tim côi
Vết thương xưa cào xước đắng bờ môi
Những vần thơ chở hồn đau da diết
Em muốn rồi một lần thật tha thiết
Dù biết rằng lệ thấm úa vòm tim
Bởi anh ơi hạnh phúc là trốn tìm
Vần cay đắng cuộn mình tìm dĩ vãng…
(ST)