Tâm sự kẻ độc thân

Độc thân buồn lắm ai ơi
Nhưng mà được cái thảnh thơi cuộc đời
Không mơ những chuyện xa vời
Biết ngày mai đó cuộc đời ra sao
Sáng ra thịt nướng bún xào
Chiều về cơm bụi cháo rau lề đường
Một mình một ngựa vững cương
Ngao du khắp chốn thiên đường nơi đâu
Đôi khi có chút buồn rầu
Nhưng mà chuyện vặt chẳng sầu được ta
Ngày sau ai chẳng ra ma
Bây giờ còn sống thì ta còn làm
Rượu bia, bia rượu chẳng ham
Tại vì tiếp bạn phải làm ít ly
Độc thân vui tính nhiều khi
Đêm về lặng lẽ tức thì buồn hiu.

Thơ vui đàn bà

Đàn bà làm khổ đời ta.
Mỗi đêm đều muốn một ca mới khò,
Năm đầu, cơ bắp phình to,
Năm sau, xương xóc, lò xo, nổi đầy,
Tưởng đâu được vợ là hay,
Ai ngờ bị vợ đọa đày tấm thân,
Trước đây mình nghĩ không cần
Đến khi lớn tuổi sợ gần, sợ xa
Sợ khi đến lúc đã già
Sợ khi sức yếu, sợ nhà trống không
Sợ không có trẻ nối dòng
Sợ khi ngã xuống không người tiển đưa
Giờ thì lại sợ hơn xưa
Sợ tiền không đủ, để đưa cho bà
Làm về phải cuối đầu thưa
Xong rồi phải móc, tiền đưa cho bà
Mỗi đêm còn phải mát xa
Hầu hạ không tốt ,bà la vỡ nhà
Anh ơi, anh hỡi, anh à
Anh làm như thế mới là đàn ông
Tôi ngồi nghĩ chuyện lòng vòng
Phải chi ngày trước, tôi không cưới bà
Cưới bà giờ khổ chết cha
Muốn đi với bạn phải ra xin tiền
Cầm tiền bà ngó hơi nghiên
Đi đâu mà phải xin tiền vậy anh
Tôi rằng đi uống cà phê
Có thằng bạn cũ mới về rủ anh
Rủ anh thì nó trả tiền
Mắc chi mà phải xin tiền của tui
Xin tiền giằng túi mà thui
Nếu bà không có thì tui ở nhà
Ngày mai đi tiệc ở xa
Bà đừng có nói nhà ta hết tiền
Bao năm làm lụng triền miên
Hôm nay đi đám tiền đâu hỡi bà
Đi ăn đám giổ người ta
Nhậu cho say tít, về nhà nửa khuya
Bà ngồi bà chỉ vô kia
Để tôi thay áo, lột giày cho ông
Hôm nay bà xã tốt không
Tưởng đâu được phước, ai ngờ, ý cha
Bà đè tôi xuống tấm ga
Bà bắt tôi trả đúng bài mới tha
Một là ngực, miệng, cổ, tai
Hai là âu yếm ,mặn nồng, vuốt ve
Thứ ba ông phải nhiệt tình
Giờ tôi đã xỉn xin bà tha cho
Bà rằng bà vẫn không tha
Bà đè tôi xuống mà tra nó vào
Thụt vào chẳng thấy nó ra
Để luôn trong đó cho bà biết tay
Hôm nay tui nhậu hơi say
Nên không có hứng thụt ra thụt vào.
Cho tui xin nghỉ chút nào
Để tui nằm xuống bà nhào lên trên
Xuýt xoa cái miệng bà gào
Để tui cầm súng kẹo chì nhả ra
Hôm nay ăn giỗ ở xa
Đi về say xỉn mà bà chẳng tha
Ngày xưa trai tráng đẩy đà
Giờ còn chút xíu ra luôn cho bà.
Ngày mai tui nghỉ ở nhà
Bỡi đâu còn sức mà ra đi làm
Bà mua dùm mấy trái cam
Để tui tẩm bổ mà kham cho bà
Làm chồng thê thảm thế sao
Ban ngày cuốc đất đào ao
Ban đêm hầu hạ chịu sao nổi bà
Xài thì cũng phải trừ hao
Có nhiêu làm hết ngày sau còn gì.
Thơ con cóc đọc chơi đỡ buồn

Kiếp bán hoa

Cuộc đời sao lắm phong ba
Dặm trường thân gái biết là về đâu
Ai gây ra cảnh khổ sầu
Thuyền yêu lỡ bến tình đầu dỡ dang
Hóa thân làm kiếp hoa vàng
Tỏa hương khoe sắc rộn ràng bướm ong
Thuyền tình gặp cảnh long đong
Hương tàn nhụy rữa bướm không buồn về
Ngày xưa ai đã hẹn thề
Ngày nay cay đắng ê chề xót xa
Ai hay phận gái bán hoa
Lắm điều cay đắng xót xa hỡi người
Đêm đêm em bán nụ cười
Bán tình ân ái cho người mua vui
Gian truân nuốt lệ ngậm ngùi
Mặc cho số phận dập vùi đời hoa
Còn xuân kẻ lại người qua
Hết xuân lặng lẽ bán hoa ngoài đường
Trách thay số kiếp đoạn trường
Qua rồi một thuở sắc hương mặn mà
Nhiều năm làm vợ trăm nhà
Giờ đây lên chức tú bà chị hai
Hận tình thù ghét con trai
Đàn ông là thứ nói dai bạc lòng
Khuyên ai giữ đạo làm chồng
Đừng nên ham hố đèo bồng trăng hoa
Có ngày thân xác ra ma
Mua hoa mua cả SIDA vào người./.

Bài Thơ Chị Tôi

“Đêm mưa nhớ chị”
Chị ơi hoa gạo rụng rồi

Sương may lành lạnh tiết trời cuối thu
Lặng nhìn cánh võng ngày xưa
À ơi… Em ngủ chị đưa võng nào

Khẳng khiu cây khế ven ao

Chát chua chị cũng hái vào cho em
Vai gầy mẹ gánh chợ đêm
Cơm khê cơm sống cũng đem dỗ dành.

Cái thời hờn dỗi qua nhanh

Một thoáng thôi, tóc đang xanh… bỗng già!
Chị là vạt nắng thoảng qua
Hiền như tấm lụa mượt mà áo em.

Nhạc buồn một khúc ru êm

Nắng chiều đã ngả ngang thềm gió xiêu
Chẳng còn hoa gạo mỹ miều
Chị thêu lên tấm lụa điều tặng tôi!

Chị ơi! hoa gạo rụng rồi

Sương may lành lạnh tiết trời cuối thu!

Vụng về

Dại khờ cái thuở đam mê

Cầm tay chẳng dám, lối về ngẩn ngơ
Nào câu
Thật
Giả
Bâng quơ
Còn yêu cả lúc hững hờ vẫn yêu

Bằng lăng nhuộm tím ráng chiều

Khát khao cháy
Giữa bao điều
Khát khao
Chập chờn trong giấc chiêm bao
Muộn màng vẫn gói 
Đem trao 
Muộn màng

Sợi mưa đan chéo 

Dọc
Ngang
Thả vào cõi nhớ mỏng tang đường chiều…
……

Chiều hạ mưa buồn

Chạnh lòng nhớ quê

Bấy lâu xa xứ trở về quê

Thấy nhớ thương sao những câu thề

Thương em mưa nắng bên ruộng rẫy
Má nhuộm phong trần thấy thương ghê.

Bao năm xuôi ngược chốn hương khê

Chợt nhớ quê xưa vội quay về

Ngày mùa lúa chín thơm mùi rạ
Cánh em chao nghiêng mỗi chiều về.

Ta về dạo bước quãng đường đê

Gió đuổi xua đi những ê chề

Ngồi nghe tiếng sáo lòng thanh thản
Quên hết ưu phiền dạ đê mê.

Em gái theo chồng

Phi trường tiễn bước em đi
Về Buôn Ma Thuộc vu quy theo chồng
Khoát lên chiếc áo màu hồng
Nụ cười hạnh phúc đôi lòng ước ao
Cầm tay nhẫn cưới gởi trao
Thiên đường hạnh phúc có nhau trọn đời
Chúc em mãi mãi rạng ngời
Duyên tình thắt chặt tơ trời khéo se
Cô dâu chú rể rụt rè
Bên nhau hạnh phúc bạn bè ngợi ca
Họ hàng cô bác gần xa
Mừng ngày trọng đại mẹ cha đẹp lòng
Nâng ly cạn chén rượu nồng
Chúc cho hai họ con đông cháu bầy./.
( con đàn cháu đống xưa rồi )

SINH NHẬT CỦA NÓ

Sinh nhật năm nào giữa mùa đông
Nhớ xưa được mẹ bế trong lòng
Dòng đời trôi mãi tìm đâu thấy
Con lớn khôn rồi trong bão giông.
Sinh nhật năm này có gì không?
Một ổ bánh kem, vài cành hồng
Bạn bè thăm hỏi câu chúc tụng
Chỉ bấy nhiêu thôi cũng ấm lòng.
Sinh nhật năm này lắm chữ không
Không bia, không rượu, không má hồng
Không quà , không bánh, không lời chúc
Không tiệc, không tùng, bạn cũng không.
Sinh nhật năm này thôi hết mong
Mình ta ôm ấp kỹ niệm hồng
Bạn bè tứ tán giờ muôn ngã
Hỏi ta , hỏi bạn , có buồn không ?
Social media & sharing icons powered by UltimatelySocial
Top