Anh chỉ sợ chập choạng trời sẽ mưa
Xóa đi hết những điều em hứa !
Mây đen tới trời chẳng còn xanh nữa
Màn đêm không sao như buổi ban đầu.
Cơn mưa lạnh lối trận phong lôi
Xoá cả dấu chân em về buổi ấy
Gối phai nhạt mùi hương bối rối
Lá trên cành khô tan tác bay.
Mưa cướp đi ánh sáng của ngày
Đường chập choạng trăm mối lo khó gỡ
Thức chẳng yên dở dang giấc ngủ
Hạnh phúc con người mong manh đến thế
Bản nhạc ngày xưa khúc hát ngày xưa
Tuổi thơ ta là nơi hiền hậu nhất
Dẫu đường đời lắm đổi thay mệt nhọc
Tựa đầu ta nghe tiếng hát ru nhau.
Riêng lòng anh , anh chẳng quên đâu
Chỉ sợ trời mưa đổi mùa theo gió
Cây lá với người kia thay đổi cả
Em không còn màu mắt của ngày xưa.
Anh chỉ sợ rồi trời sẽ mưa
Thương vườn cũ gẫy cành và rụng trái
Áo em ướt để anh buồn khóc mãi
Rồi ngày mai , hạnh phúc chúng mình sẽ ra sao … ?
Lượm nhặt