Anh chỉ sợ chập choạng trời sẽ mưa

Anh chỉ sợ chập choạng trời sẽ mưa
Xóa đi hết những điều em hứa !
Mây đen tới trời chẳng còn xanh nữa
Màn đêm không sao như buổi ban đầu.

Cơn mưa lạnh lối trận phong lôi
Xoá cả dấu chân em về buổi ấy
Gối phai nhạt mùi hương bối rối
Lá trên cành khô tan tác bay.

Mưa cướp đi ánh sáng của ngày
Đường chập choạng trăm mối lo khó gỡ
Thức chẳng yên dở dang giấc ngủ
Hạnh phúc con người mong manh đến thế

Bản nhạc ngày xưa khúc hát ngày xưa
Tuổi thơ ta là nơi hiền hậu nhất
Dẫu đường đời lắm đổi thay mệt nhọc
Tựa đầu ta nghe tiếng hát ru nhau.

Riêng lòng anh , anh chẳng quên đâu
Chỉ sợ trời mưa đổi mùa theo gió
Cây lá với người kia thay đổi cả
Em không còn màu mắt của ngày xưa.

Anh chỉ sợ rồi trời sẽ mưa
Thương vườn cũ gẫy cành và rụng trái
Áo em ướt để anh buồn khóc mãi
Rồi ngày mai , hạnh phúc chúng mình sẽ ra sao … ?

Lượm nhặt

Mưa chiều gợi nhớ

Chiều nay mưa đến bất ngờ.
Khiến cho lòng dạ thẫn thờ nhớ ai.
Hạt mưa thấm ướt mi dài.
Hay là lệ rớt miệt mài vì mong.
Lâu rồi chẳng có nắng trong.
Hôm nay mưa lại ghé hong nỗi sầu.
Người đi như nước qua cầu.
Bao giờ trở lại bến tàu năm xưa.
Nửa hồn tan tác theo mưa.
Nửa hồn còn lại vẫn chưa lối về.
Lạc vào trong cõi u mê.
Gọi tên ai đó mà tê tái lòng.

JANA

Không em mưa chẳng về nguồn

Không em mưa chẳng về nguồn

Thuy Anh Lam

Không còn em để …mưa rơi
Không còn em để hong phơi nỗi buồn
Không em mưa chẳng về nguồn
Trần gian giữ lại … đêm buồn thiết tha

Không em mặc tháng ngày qua
Hạ tàn thu gọi mùa xa cuối trời
Không em mặc gió kêu vời
Lời thương lời nhớ bên đời phong sương….

Mãi tìm nhau chút vấn vương
Không em còn nửa chiều nương lá sầu
Nắng mưa chừng đã phai màu
Lần tay góp lại ban đầu thế nhân

Chút đông xa muốn về trần
Thôi thì ta vẽ một lần bước ngoan

Nhớ

Chiều về chợt đổ cơn mưa
Ào ào rớt xuống phố xưa bạc màu
Mang bao nỗi nhớ nỗi sầu
Để ai lặng bóng tình đầu dở dang. . .~~!

_Ngọk_

Mưa thứ bẩy

Chiều Hà Nội nắng dường như cũng nhạt.
Hoàng hôn về thổi tạt nỗi âu lo.
Lục bình trôi hờ hững buổi hẹn hò.
Chút nắng muộn nằm co chờ đêm xuống.

Chiều Hồ Tây có điều gì luống cuống.
Ai chờ ai làm sóng gợn lăn tăn.
Trút ưu phiền một ngày nắng khó khăn.
Để quên hết những nhọc nhằn cuộc sống.
Xem thêm →

Một loài hoa

Anh viết nốt vần thơ tình dang dở.
Gửi cho người mà Anh lỡ yêu thương.
Cái nắng hè sao ngươi cứ ẩm ương.
Làm bỏng rát con đường ta chung bước.

Cơn mưa đêm xuống vài ba giọt nước.
Đâu đủ làm mát được trái tim ai.
Nỗi nhớ nhung đằng đẵng cả đêm dài.
Mong trời sáng được cùng ai nhung nhớ.
Xem thêm →

Mưa chiều tháng năm

Mưa chiều tháng năm

Tháng Năm rồi nắng có còn về lối đó
Lối nhỏ ngày xưa hai đứa bước chung đường
Nắng cuối chiều nắng hắt còn vương
Vàng óng ánh con đường kỉ niệm.

Tháng Năm rồi những giọt mưa ngọt lịm
Tuông xuống đời làm tươi mới nhưng mầm xanh
Đã qua rồi một thuở em có anh
Kỉ niệm cũ nào trôi về dĩ vãng? Xem thêm →

Em đi – Quang Nguyễn

Em đi!Lá chao nghiêng mùa thu vàng
Rơi rụng,cuối dòng sông một chiều
Hồn anh vắng, những con đường cô liêu
Chẳng còn em!Vạn sâu nghìn tiếng lặng

Trời bão tố mưa phùn đã tắt nắng
Ước hồn anh, ướt hết cả sinh ly
Lạnh hàn! Như đông bỗng quay trở lại
Đá rêu phong nằm lặng trên đồi biếc
Xem thêm →

Mưa bóng mây

Bắt đầu từ đêm nao
Chẳng còn ai chúc nữa
Đã qua rồi cơn mưa
Mát lành thời thơ bé…
Ta hồn nhiên bên nhau
Mưa ôm ấp tình đầu
Êm đềm và dịu ngọt
Trong trẻo, chẳng vương sầu…
………….
Thế rồi từ thưở ấy
Đôi ta đi đường riêng
Anh tìm hạnh phúc mới
Nơi chẳng vướng hồn em.
Em tìm về lối cũ
Mưa ơi, mưa vẫn rơi
Lòng ta vẫn rối bời
Nhưng ai kia có biết?
Mưa thấm ướt lòng ta
Ngân nga như tiếng nhạc
Ru hồn ta êm đềm
Hòa vào trong giấc mộng
Mơ thương tràn khóe mắt
Rưng rưng giọt lệ đầy
Nhưng ai ơi nào thấy
Gượng cười: Mưa bóng mây
Tâm Bình
Top