Trả cho anh người ấy

Chắc người ta thương anh nhiều lắm đấy
Anh muốn gì họ cứ vậy chiều theo
Chẳng như em, người gì đâu thấy ghét
Tình cạn khô, cằn cỗi giống kẻ nghèo

Chắc bên người anh sẽ luôn vui vẻ
Chẳng ưu tư, chẳng mệt mỏi buồn rầu
Thôi anh hãy trở về bên người ấy
Buông tay nào, em chẳng trách anh đâu

Ừ em biết em là người ích kỷ
Mãi giận hờn chẳng suy nghĩ cho anh
Em cũng biết người ta luôn luôn tốt
Chỉ yêu anh, yêu rất đỗi chân thành
Xem thêm →

Quên nhé tình ơi ?

Chất nổi sầu giờ chỉ có mình ta
Người đã khiến trái tim ta nức nỡ
Đếm sao trời ngôi sao nào rụng vỡ
Khóc cuộc tình đã lỡ để phôi pha…

Giữa chúng mình khoảng cách đã quá xa
Bể phong ba chúng mình không qua được
Gửi cuộc tình đi sâu vào ván cược
Khắc khoải dày vò nhàu nát tâm tư…

Em ước cuộc đời đừng có giá như
Không gặp gỡ thì đâu giờ khóc hận
Giá chúng mình không còn gì vướng bận
Đâu phải buồn và day dứt phải không…
Xem thêm →

Hoa tím ngày xưa

Em còn nhớ hoa xưa anh hái
Đã trao em với lại bài thơ
Bao giờ hoa tím thôi chờ
Duyên ta đành lỡ chẳng mơ xum vầy

Người vẫn cứ đó đây phiêu dạt
Mải mê cùng khúc nhạc năm xưa
Hoa tím giờ đã như thừa
Vậy mà người ấy vẫn chưa lấy chồng

Cũng chẳng phải ngóng trông gì nữa
Mà chỉ là chưa sửa thói quen
Năm nào ta cũng ngóng xem
Hoa xưa độ ấy lại chen giữa đời

Thôi thì chúc cho người vững bước
Giữa dòng đời luôn được bình an
Mai này lỡ bước sang ngang
Thôi thì cũng chỉ nhỡ nhàng duyên em…

Sưu tầm

Có một người …

Có một người từng hứa sẽ mãi yêu
Bên người kia dù bao nhiêu sóng gió
Có một người mặc nhiên tin điều đó
Thời gian trôi…người nhớ, kẻ quên rồi..!

Mãi mãi yêu có dài đến suốt đời?
Hay đơn thuần chỉ là lời ai hứa
Buông tay nhau…đặt bước chân ra cửa
Xoay lưng thôi…hai thế giới tách rời..!

Một người đi, một người đứng mỉm cười
Giấu đau thương vào sâu trong đáy mắt
Hoàng hôn chiều nhuốm màu buồn tím ngắt
Có thứ gì…vụt mất khỏi tầm tay..!

Đông đến rồi liệu ai đó có hay
Mùa cô đơn cũng theo về trong gió
Ai chờ ai trông hoài nơi đầu ngõ
Dẫu biết rằng..người ấy chẳng về đâu..!

Có một người hình bóng mãi khắc sâu
Làm người ta đau, làm người ta hạnh phúc
Có một người thuộc về miền kí ức
Đã xa vời…mà vẫn quá thân quen..!

Ai Rồi Cũng Khác

Mượn …

Cho em mượn bờ vai anh một chút thôi
Em dựa đủ rồi ngày mai em sẽ trả
Bởi cuộc đời sao chông chênh nhiều quá
Gắng gượng một mình em sẽ ngã mất thôi

Cho em mượn tiếng cười làm rạng rỡ đôi môi
Để thấy yêu thương chẳng xa xôi quá thế
Cho em mượn tiếng cười chỉ hôm nay thôi nhé
Ngày mai vui rồi em sẽ trả anh ngay

Anh lại gần đây cho em mượn vòng tay
Ôm chặt đi anh kẻo vai gầy lạnh cóng
Chỉ một lần thôi vòng tay anh dang rộng
Nhen nhóm lên giùm chút hi vọng mong manh

Em mệt quá rồi anh cho em mượn anh
Hàn những vết thương vẫn chưa lành, đau nhói
Cho em mượn đi cuộc đời không bão nổi
Mượn chút yên bình luôn ấm ở nơi tim.

(Stam)

Tình mẹ

Dù con đếm được cát sông
Nhưng không đếm được tấm lòng mẹ yêu
Dù con đo được sớm chiều
Nhưng không đo được tình yêu mẹ hiền

Dù con đi hết trăm miền
Nhưng tình của mẹ vẫn liền núi non
Dù con cản được sóng cồn
Nhưng không ngăn được tình thương mẹ dành Xem thêm →

Mình yêu nhau từ đó

Từ dạo quen em anh yêu màu nắng
Hong tóc em thơm ngan ngát những chiều
Và biết yêu em tình là trái đắng
Khối nhọc nhằn mà lòng vẫn chắt chiu

Rồi từ đó em không còn kẹp tóc
Che bờ vai làn tóc xõa mịn màng
Từng giọt nắng trượt lăn xuôi triền dốc
Rơi khẽ khàng theo nhịp bước thời gian

Từ dạo quen em anh yêu phượng đỏ
Màu môi em rợp phong kín sân trường
Nhặt cánh hoa rơi ép lòng trang vở
Năm tháng dài ghi kỷ niệm thân thương

Tay nắn nót những vần thơ anh viết
Từ ngữ đơn sơ thắm đượm ý tình
Đêm hò hẹn hồ gương soi bóng nguyệt
Trao tặng em có sao sáng làm tin

Và từ đó ta yêu nhau rất vội
Tình mặn nồng xao xuyến cả vầng trăng
Dìu nhau về dưới vòm sao đưa lối
Con đường tình anh thắp sáng hoa đăng

ST.

Thôi …

Mơ mãi… chờ ai khóc gọi tình…!
Hỏi người trong trướng mấy xuân trinh…?
Sao em giết chết hồn thơ dại…!
Để lệ mặn môi tủi một mình…

Em có nhìn và có thấy không…?
Thuyền tình không bến thả trên sông,
Sẽ đắm mai này trong biển mộng…!
Em có chờ hoài cũng uổng công.

Em gởi sầu chi trên bến vắng…!
Trăng khuya đêm lạnh lệ sương bay,
Thấp thoáng lênh đênh trên biển rộng,
Thuyền ai một bóng thoát đêm nay.

Thôi thế, về đi đừng đứng gọi…!
Cánh buồm căng gió khuất chân mây,
Hút theo tầm mắt đời phi xứ,
Gói lại tiếc thương mảnh xuân đầy.

ST.

Đừng lấy chông nữa mẹ ơi …

Trâu già còn gặm cỏ non
Nay mẹ cất bước bỏ con một mình
Con buồn con khóc lặng thinh
Mẹ vì sung sướng bỏ tình mẹ con
Để con phải sống cô đơn
Mất cha thiếu mẹ lòng con rối bời
Đừng lấy chồng nữa mẹ ơi
Con muốn bên mẹ suốt đời không xa
Trước kia đau đớn mất cha
Giờ con mất mẹ…mẹ à…sống sao
Đời con còn nhỏ lao đao
Đơn thân côi cút ai nào no toan
Còn mẹ đi lấy giàu sang
Biến con thành đứa con hoang không nhà
Giờ con thiếu vắng mẹ cha
Không nơi nương tựa người ta chê cười
Còn mẹ thì muốn sướng người
Bỏ con đi lấy chồng đời làm chi
Già rồi còn đẻ làm gì
Nghe con khuyên bảo…đừng đi lấy chồng..!

Sưu tầm

Xuân đất khách

Xuân quê nhà… ấm áp trái tim ta
Xuân đất khách… xót xa lòng lữ thứ
Ai hiểu chăng? Nỗi niềm thân viễn xứ !
Nhớ cồn cào… ôi hai chữ “Quê Hương”

Nơi phương xa…ngăn cách vạn dặm trường
Tôi bỗng nhớ con đường về quê Mẹ
Tết xứ Người… thân quạnh hiu, đơn lẻ
Thêm “Tuổi đời” nghe buồn tẻ làm sao ?

Ở bên đây… không có hoa Mai, Đào
Không hương vị ngọt ngào mâm ngũ quả
Khắp nẽo đường…toàn là tuyết trắng xóa
Cội cây già… trơ trọi lá mùa đông

Suốt ngày… không có một chút nắng hồng
Nghe giá buốt… trong lòng khi xuân đến
Xa người thân… xa bạn bè yêu mến
Giữa lạnh lùng… trông bờ bến yêu thương

Mong hiểu dùm… tâm sự kẻ ly hương
Tôi muốn gửi… yêu thương cho “Đất Mẹ”
Chúc người thân… bạn bè vui, mạnh khỏe
Đón xuân này , vạn sự sẽ thành công !!!

Sưu tầm

Top