Mặt đất giờ buồn quá

Những ngày này em chẳng biết đi đâu
Một chiếc lá rơi cũng làm lòng buồn lạ
Phải đi đâu để hạnh phúc bắt đầu?

Khi những đường tay chằng chịt nỗi đau
Chẳng thể nào vui như bên ngoài mình thể hiện
Khi mình với mình bao nụ cười tan biến
Tầng tầng nỗi buồn cứ thế chất đầy Thu. Xem thêm →

Có khi nào …

Có khi nào nơi quán vắng ngày xưa
Em bật khóc vì ùa về bao kỷ niệm
Bởi tất cả giờ đây đà tắt lịm
Khi cuộc tình mộng ước đã bay xa…

Có khi nào em tỉnh giấc chiêm bao
Quờ quạng vòng tay tìm người yêu dấu
Rồi choàng tỉnh nhớ rằng không còn nữa
Xa mất rồi, ngày tháng của trời thơ…

Có khi nào em nhớ dưới trăng mơ
Hai đứa kề vai thì thào ước nguyện
Róc rách suối khe hóng nghe trò chuyện
Của đôi nhân tình quấn quýt bên nhau…

Có khi nào em pha lại sắc màu
Của loài hoa tình yêu thời mật ngọt
Những cánh hoa dịu dàng và tươi mát
Điểm tô tình mình luôn dậy sắc hương…

Có khi nào em chìm ngập yêu thương
Đong nhung nhớ trong từng góc tim nhỏ
Để vẫn biết hồn anh vang niềm nhớ
Về một người con gái giấu trong tim…

HANSY

Mơ ước

Nếu anh có được,quyền năng tối thượng?
Anh gom mây,che khuất nẽo gió về!
Để giá rét không còn lạnh tái tê!
Em sẽ tươi cười,vì lạnh se se, hạnh phúc!
Anh sẽ đem Xuân về cho kịp lúc!
Muôn hoa tươi,khoe sắc ngắm em cười!
Em trẻ lại ở độ tuổi đôi mươi.

Anh sẽ đưa em về một miền hoa cỏ!
Sẽ một mình,ngắm nhìn mùa lá đỏ!
…..Rồi thẩn thờ.
Cho em trở lại,những kí ức tuổi thơ!
Ngày đó em chưa biết,
Phận người nhiều bão nổi!
Như hoa kia,tả tơi vì gió thổi!

Cứ tung tăng,dung dẽ,…chơi đùa!
Em chưa biết,những toan tính thắng-thua!
Với lòng người thường hay thay đổi!
Với vòng quay điên cuồng,sống vội!
Và anh vui!Em đã có chốn yên bình!

Chỉ ước thôi!một buổi sáng bình minh
Chỉ ước thôi!một quyền năng tối thượng!
Anh đón em về…nối lại bến yêu thương!
Anh Khôi

Quên và nhớ

Ai đó bảo: cố quên là sẽ nhớ
Nên dặn lòng cố nhớ để mà quên
Anh dỗ hồn mình vào những giấc mơ đêm
Cho ký ức thôi đừng dâng lên nữa.

Đã biết rằng yêu đương là sẽ khổ
Vì sau yêu còn có cả chia tay
Nhưng vẫn yêu vì trong cuộc đời này
Không tình yêu đời sẽ thành vô nghĩa.

Anh không khóc khi tình mình tan vỡ
Mộng tan tành theo gió bụi phù du
Anh sẽ đi về xa khuất mịt mù
Em rồi sẽ bình yên bên người khác

Những vần thơ gieo tên em thất lạc
Mảnh tình sầu anh xin đốt thành tro
Giữ ích gì khi tan vỡ mộng mơ
Để trọn vẹn dành riêng cho người mới.
*
Thôi nhé em! Tình yêu đà dang dở
Lỗi không anh cũng chẳng phải tại em
Đường tình nào chẳng có lúc chênh vênh
Trách nhau chi cho sầu dâng khóe mắt. Xem thêm →

Tháng mười về em còn nhớ hay quên … ???

Tháng mười về em còn nhớ hay quên
Anh đưa tay chạm vào miền ký ức
Nơi góc phố lần đầu anh thổn thức
Em đi qua rạo rực cả trời chiều

Tháng mười về thu cũng thật đáng yêu
Chạm vào đâu cũng thấy nhiều kỷ niệm
Ta hẹn nhau giữa hoàng hôn màu tím
Anh nhặt về âu yếm những đêm mơ

Tháng mười về anh chợt biết làm thơ
Lén tặng em như gã khờ chẳng hiểu
Em e thẹn như nụ hoa hàm tiếu
Bài thơ tình anh ngọng nghịu gởi trao Xem thêm →

Em chưa thể yêu thêm ai nữa đâu anh

Em chưa đủ tự tin
Để yêu thêm ai nữa đâu anh
Sợ trái tim yếu mềm
Thêm một lần vụng dại
Sợ kỷ niệm
Sẽ tìm về rồi nhói đau trở lại
Sợ vết thương lòng, rỉ máu, chẳng liền da.
Sợ người quay đi, khi em còn nhung nhớ, thiết tha
Sợ chút yếu lòng, đưa bàn tay cố níu
Sợ muôn vàn lý do làm người ta bận bịu
Để chẳng còn thời gian
Nhắn cho em, dù một dòng tin.
Sợ khắc vội vào lòng chỉ một cái tên
Mà trọn cuộc đời tự dặn mình phải xóa
Sợ một người hôm nay em xem như tất cả
Chỉ còn là điều xưa cũ của ngày mai.
Em biết anh sẵn sàng để em mượn bờ vai
Nhưng cho phép em chối từ, khi tim còn yếu đuối
Em không chọn cô đơn cho tháng ngày rong ruổi
Nhưng không muốn vì chạnh lòng, nắm vội một bàn tay.
Anh hãy đến với em, là em của ngày mai
Khi trái tim vẹn nguyên, đã lành sau vết xước
Hãy đến khi em đủ tự tin để cùng anh sánh bước
Còn bây giờ
Em chưa đủ tự tin để yêu thêm lần nữa đâu anh.
Em biết mình thân con gái mỏng manh
Cũng khát khao ai cạnh bên che chở
Nhưng quá khứ em, còn những điều để nhớ
Thì vẫn cúi đầu, gửi lại nhưng lời yêu.
Tg: Phan Quan Phóng

Tình một chữ tình

Trải mấy mươi năm – ủ men tình,
Lâu lâu hội ngộ – ấy vẫn xinh ,
Phải chi ngày đó – đừng do dự…
Há để hôm nay – tiếc cuộc tình .
*
Ngắm lại trên face những tấm hình,
Trắng đen xưa cũ đẹp …mộc …xinh,
Ơ kìa ngay cạnh hình hai đứa,
Lúng liếng cười duyên…dậy sóng tình .
*
Anh về ghép lại – chỉ hai hình,
Anh em hai đứa – cặp vừa xinh.
Gửi em…em nói …đừng luyến tiếc ,
Mỗi kẻ đều vui …nửa của mình .
*
Em biết ngày xưa – anh thầm yêu ,
Em chờ anh ngỏ – những buổi chiều,
Hoàng hôn đầm Diệu* – anh còn nhớ…
Truy bài …hương lúa…gió hiu hiu .
*
Sao chẳng trao em lấy một lời,
Giờ còn hờn trách nữa người ơi !
Phận yên …quý mến…mong …tâm tĩnh…
Nhớ mãi không quên – ấy ….duyên …đời …
*
Em chờ ấy mãi… chẳng nói gì,
Đến duyên em… phải đi lấy chồng,
Lỡ duyên…ế ẩm…chổng mông…khóc thầm,
Em xin ghi nhận tình thâm chúng mình.
*
Chém cha duyên kiếp…chữ TÌNH ai ơi !
Vài dòng chém gió lả lơi CUỘC TÌNH …

Ps : Đầm Diệu lên thơ – cạnh trường Đại học Tài chính – Kế toán
Phúc Yên – Vĩnh Phú

Trái tim

Có đôi lúc thấy lòng mình biết khóc
Có lẽ rất đau, có lẽ rất nhọc nhằn
Đành im lặng để mặc lòng than thở
Biết làm gì khi mệt mỏi, phân vân…?

Rồi một ngày sẽ đi hết thanh xuân
Màu năm tháng chỉ còn vương trên tóc
Em chẳng biết liệu mình còn biết khóc
Khi hoài niệm về… một dĩ vãng đã xa…

Giá như bây giờ em thoáng chốc đã già
Thì chắc có lẽ không biết buồn gì nữa
Anh có biết không, em ước mình buông bỏ
Từ rất lâu rồi chứ không phải đến đây…

Đoạn tình cảm này đã như gió như mây
Dẫu ngắn, dẫu dài, dẫu ai yêu nhiều nhất
Thì em vẫn biết một điều là sự thật
Em buộc phải quên, đừng nhớ mãi làm gì…
Xem thêm →

Thu buồn

Mấy hôm rồi bầu trời thu thiếu nắng
Giọt mưa buồn lòng quạnh vắng hanh hao
Đêm thu rơi nghe nỗi nhớ cồn cào
Em chẳng thể chìm được vào giấc ngủ

Chiếc lá vàng chiều thu buồn ủ rũ
Đợi nắng về ấp ủ giấc mơ yêu
Mà sao mưa, mưa đến thật là nhiều
Vần thơ viết cũng vẹo xiêu nỗi nhớ

Lời yêu thương ai trao còn dang dở
Nay lặng thầm tan vỡ giữa chiều thu
Hạt nắng buồn gọi mưa về đánh đu
Nhạt nhòa ướt giăng mù nơi phố vắng

Nghe trong gió lời ru buồn văng vẳng
Lá oằn mình đợi nắng lặng thầm rơi
Mưa giéo giắt như bản nhạc không lời
Rơi thánh thót giữa trời thu nghiêng ngả

Chiều thu bay gió gào tan xác lá
Mưa cuối mùa ướt cả mối tình thơ

Thơ stam

Anh vẫn chờ em

ANH VẪN CHỜ EM
Thục Nương

Dưới đêm mưa tầm tã
Anh vẫn đợi chờ em
Đèn vàng như mệt lả
Áo anh cũn ướt mèm.

Trời vẫn mưa xối xả
Anh đợi chờ vì yêu
Lòng em không nghiêng ngả
Anh vẫn thương em nhiều.

Bao lâu anh vẫn đợi
Dưới cơn mưa nhạt nhoà
Dẫu rằng em không tới
Anh vẫn chờ em qua.

Cho dù mưa hay nắng
Anh vẫn chờ đêm đêm
Cho dù em im lặng
Anh vẫn hoài yêu em. Xem thêm →

Top