Mưa chiều lỗi hẹn

Về lại quê, nơi con đường quen cũ
Cơn mưa chiều giăng phủ mái nhà hoang
Người xưa đâu, con tim nhỏ bẽ bàng
Mây giăng mắt, hay lệ tràn thấm đỏ?

Em nơi đâu, Hỡi tình tôi bé nhỏ?
Cánh thiệp hồng, màu mực đỏ”không tên
Phải chăng em! Ai gieo đổ thác ghềnh?
Con thuyền nhỏ, trôi bập bềnh sóng vỗ!
Xem thêm →

Mưa nhớ anh

Tiếng mưa rơi hôm nay sao buồn quá
Như trách hờn tình đã vắng bao hôm
Có nhớ nhung,có nghe tiếng dỗi hờn
Hay che đậy nỗi buồn bao ngày tháng..

Em khát anh, như mùa đông khát nắng
Rất dịu dàng, sâu lắng và thiết tha
Nhìn mưa rơi mà mắt ướt lệ nhòa
Anh có hiểu ? nỗi lòng em không nhỉ ?
Xem thêm →

Em rất sợ

Em rất sợ khi chính mình yếu đuối
Không thể kìm lòng em lại gọi cho anh
Trái tim này thật sự rất mong manh
Dù ngàn lần em ước mình mạnh mẽ

Em rất sợ khi biết mình không thể
Quên đi anh để có thể nhẹ lòng
Tự hỏi mình như thế có đáng không?
Đợi chờ chi một người không về nữa Xem thêm →

Giọt đắng tình say

Có không em những dòng thư tình cũ
Những ngọt ngào đã từng xếp lên ngôi
Những đam mê từng cháy bỏng trong tôi
Còn ở đó ? hay xa rồi em nhỉ ?

Tình yêu đến rồi đi trong vị kỷ
Để lòng buồn người thổn thức tình si
Để rồi đau và nước mắt lâm ly
Làm sao có một tình yêu tuyệt mỹ ?

Có không em những nồng say dấu kỹ
Đã một thời ta bỏ lại chơ vơ
Tận hồn đau đầy vết tích tình vờ…
Đâu hạnh phúc mà ta hằng mong đợi?

Đâu là lúc lời thương yêu vời vợi
Như mây trời mãi lờ lững rong chơi
Như hoàng hôn còn lãng đãng xa khơi
Trên biển vắng bước chân nào xa lắng…

Hạnh phúc buồn như dòng tóc ai bay
Hạnh phúc say như mộng đã sang ngày
Còn ở lại chút bụi mờ dĩ vãng
Rất lặng trầm như giọt đắng ngậm cay..

@Thuy Anh Lam

Sống đôi khi phải biết học cánh chấp nhận

Đừng  hối  tiếc  vì  những  ngày  còn  trẻ
Đã  yêu thương  rất  tha  thiết  một  người
Dù  không  thể  cùng  nhau  đi  đến  cuối
Nhưng  đã  từng  rất  hạnh  phúc  đó  thôi.

Đừng  hối  tiếc  vì  ngày  cũ  xa  xôi
Đã  yêu  người  nhiều  hơn  yêu  mình  nữa
Đó  là  người  ta  đã  từng  chọn  lựa
Yêu  hết  mình  sao  lại  nỡ  đếm  đong.

Đừng  hối  tiếc  vì  sau  những  nhớ  mong
Người  chẳng  thể  vững  lòng  để  ở  lại
Chẳng  ai  biết  điều  gì  là  mãi  mãi
Duyên  không  còn  nên  ắt  phải  đi  thôi.

Đừng  hối  tiếc  vì  đã  hứa  chung  đôi
Nhưng  cuối  cùng  có  một  người  thất  hứa
Dù  nhiều  đêm  ta  một  mình  trăn  trở
Nhưng  những  vui  buồn  đều  đáng  nhớ,  phải  không.

@Ngoc Nguyen

Ký ức tháng năm

Sao lòng ta mãi cứ bâng khuâng
Khi Phượng thắm tháng năm về rực lửa.
Dẫu muốn quên đi nhưng trái tim giục nhớ
Nụ hôn đầu trong ký ức xa xôi.

Tuổi thơ trôi theo những cánh hoa rơi
Bỏ lại sân trường trang sách viết dở.
Bao hoài bão của một thời rực lửa
Vẫn sắc màu Phượng thắm tháng năm.

Bạn bè ra đi mỗi đứa một phương
Mang theo cả cánh Phượng hồng ép vội.
Như cất giữ những mối tình khờ dại
Của một Thời Hoa Đỏ đam mê.

Tháng năm về vẫn Phượng thắm, tiếng ve
Như giục giã, như gợi về ký ức.
Màu Phượng thắm cho lòng ta rạo rực
Nhớ nao lòng những kỷ niệm đã xa!

Lớp cũ, trường xưa sao chẳng thấy ai về
Người đi mãi, lạc phương trời xa lạ.
Chẳng biết cánh Phượng hồng ai còn giữ ?
Mối tình đầu – Ôi tuổi thơ tôi…!
——————–
THỜI HOA ĐỎ

Lá thư tình em viết

Thư em viết khắc tình vào năm tháng
Sợi vấn vương em xe nối mỗi ngày
Dòng mực tím yêu thương đầy lai láng
Chữ nghiêng nghiêng từng nét thật thơ ngây

Thư em viết để anh hoài nhung nhớ
Tình Trương Chi si nàng Mỵ tương tư
Mỗi gặp gỡ reo vui giòng máu đỏ
Hạnh phúc tràn về đêm mộng thực hư

Xếp cánh bướm thả tình thư theo gió
Lời nồng nàn lòng biển sóng dịu êm
Từng xao xuyến đôi tâm hồn bỏ ngỏ
Thế gian này là riêng cõi anh, em

Sưởi đời nhau bằng làn hơi thở nóng
Nghe đê mê trong máu chảy rộn ràng
Lá thư tình rõ in bờ môi mọng
Nụ hôn nồng say đắm em gửi sang

Thư em viết trang giấy hồng ngọn nến
Chứa chan tình tha thiết lắm em ơi!
Thần sứ giả tình yêu vừa tìm đến
Buộc yêu thương vào duyên thắm tuyệt vời

Từ kiếp nào đã trao lời hứa hẹn
Khi thu sang phong lá nhuộm đổi màu
Nụ tình yêu vừa chín thơm trọn vẹn
Cắn chia đều trái cấm mộng khát khao

ST.

Top