Thôi thì

Thôi thì

Thôi thì qua một tình yêu
Nụ hôn nín lặng tóc chiều rưng rưng
Ta hữu hạn, người khôn cùng
Ai xé kỷ niệm, ai tung nỗi buồn

Thôi thì trả cỏ giận hờn
Bước chân thuở ấy giờ đơn côi rồi
Đi qua những cuộc đùa chơi
Thấy mình khờ khạo như thời mười lăm

Gió là gió, trăng là trăng
Đã đành mắc tội, ăn năn cũng thừa
Thôi thì… đứt đoạn… ngày xưa
Đóa hồng nguyên vẹn, người vừa trao ai

Tóc dài ôm lấy bờ vai
Tay mình ôm lấy hình ai bây giờ?
Thôi thì hết tuổi ngây thơ
Khi nào mới hết dại khờ tình ơi?

Nụ cười vương vãi trên môi
Mắt người liếc chéo làm rơi tóc chiều
Thôi thì qua một tình yêu…

Đinh Thu Hiền

Cho anh xin

Cho anh xin
Xin cho anh gặp lại em lần nữa
Để một lần anh sống thật anh hơn
Để cho anh không còn thấy cô đơn
Và hạnh phúc trong tay em tin cậy.

Anh vẫn mơ dù biết không được vậy.
Em giận anh – chối cả tình anh
Để cho anh trong giấc mộng đêm đêm
Anh khóc gọi tên em niềm nuối tiếc.

Em yêu dấu nếu như em có biết
Em có còn giân anh nữa không em?
Anh vẫn chờ, vẫn tha thiết mong em…
Vẫn hy vọng… dù biết là ảo ảnh..

Sưu tầm

Bước chân trên phố

Bước chân trên phố

Bước chân đêm âm thầm về trên phố
Bóng liêu xiêu hiu hắt ánh đèn vàng
Mơ màng xa tiếng ai ru vọng lại
Ướt hết cả câu từ và giọng hát

Ai chia tay đứng im nơi đầu phố
Ai đang run qua ánh mắt âu sầu
Mong sao cho duyên nghèo mai nắng ấm
Ánh trăng về soi sáng kiếp sống đêm

Tiếng ai ru đang rõ dần qua khe cửa
Ru yêu thương con ngủ ngoan hiền
Câu yêu thương êm đềm trong đêm vắng
Cho cha còn kịp chợ sớm bình minh

Vang đâu đây tiếng rao xôi nếp nóng
Như ấm lòng những kiếp sống đêm
Theo chân gió mùi nắng hồng đang đến
Con phố buồn đón ánh bình minh.
Sưu tầm

Nếu – Minh Gương Nguyễn

Nếu như trở lại ngày xưa
Em sẽ đi sớm về trưa cùng chàng
Nếu em là bãi cát vàng
Anh nguyện là sóng hôn nàng ngày đêm
Nếu anh chỉ là đêm đen
Em là trăng sáng cho đêm diệu huyền
Nếu em có lúc đau buồn
Em hãy sẻ hết ưu phiền cho anh
Nếu em là bến cảng an lành
Em sẽ luôn chờ đợi thuyền anh trở về.
Theo : MinhGuongNguyen Blog

Nỗi Niềm Đà Lạt

Nỗi Niềm Đà Lạt
 
Về: Cẩm Nhung Basancon, Paris France
 
Anh về Thiền Viện Trúc Lâm
Nghe câu kinh kệ mỗi lần nhớ em
Hoa đào nở rộ bên thềm
Nhắc anh ngày tháng lênh đênh phận người

Mới đây…hai mốt năm rồi
Từ ngày em bỏ núi đồi ra đi
Bỏ luôn cả tuổi xuân thì
Bỏ thương bỏ nhớ mà đi xứ người
 
Lòng anh mở cửa biển khơi
Cũng không ngăn được khung trời của em
Đành thôi, lỡ phận lỡ duyên
Paris – Đà Lạt xin nguyền kiếp sau
 
Chừ đây ngồi giữa núi đồi
Nghe câu kinh kệ cho nguôi nỗi niềm
Bóng trăng ngày cũ nằm yên
Chắp tay niệm Phật xin quên tháng ngày
 
Đà Lạt giá rét đã về
Nhìn hoa đua nở mà se sắt lòng
Còn đâu để nhớ để mong
Gánh câu thơ chạy lòng vòng cõi hư
 
Hai mốt năm – một thoáng qua…
Biết bao giờ hết nỗi xa xót tình !
Đêm về. Em đó…đứng im…
Ngày lên. Nắng đã…xua hình bóng tan..
 
Bây chừ Đà Lạt mùa sang
Tiếng thơ anh thả giữa ngàn thông reo
Gió đưa vọng tiếng lưng đèo
Paris – em có thấy heo hút buồn ?
 
Tuyền Linh
12.2009

Bán thơ – Ngọc Vân

Bán Thơ
Ngọc Vân

Bán sầu mua chút thơ say
Bán câu phong nguyệt mua này, tình câm
Bán lời hẹn ước trăm năm
Lắt lay chôn kín thăng trầm hôm xưa
Bán luôn cả nỗi buồn si
Hai tay rung rẩy ôm ghì thực hư
Thoáng kìa bên lối địa đàng
Bán câu thơ chợt để tràn ước mơ
Bán niềm tê tái ủ bên dòng
Chiều vắng sông dài bến nhớ mong
Đây mùa hoang phế sầu hiu hắt
Bán nhớ mua quên chẳng thỏa lòng
Bán mảnh nợ tình, ai đem trả
Hanh hao góc lụa, nét thêm nhầu
Hỏi ai, mua hết chiều quan tái
Còn lại đêm buồn khóc bể dâu
Bán nhớ buôn sầu, mua rượu đắng
Đời vui, vui có được bao lâu
Tiếng khóc trong lòng, hồn chưa lắng
Cạn hết chung cay, chẳng giải sầu!
Bán cả tình tôi sớm lỡ làng
Chỉ còn canh cánh giọt thơ tràn
Người ơi! Giủ áo chiều đi biệt
Bỏ lại vần thơ viết dỡ dang
Bán chẳng ai mua trong cõi mơ
Rao khan cả giọng mỏi tay chờ
Khép đêm xứ lạ, tình thi tứ
Lại bước về không với ngẩn ngơ!
TT

Máu Vẫn Về Tim

Cho dù em bỏ tôi đi
Ngàn năm gió vẫn thầm thì với mây
Trăng lên, trăng khuyết lại đầy
Yêu em, tôi vẫn tháng ngày yêu em
Làm sao chối bỏ com tim
Một khi hơi thở đã tìm về nhau
Cám ơn em đã cho vay
Tấm lòng thảo mộc thành cây đại ngàn
Một mai cốt rũ xương tàn
Lệ tôi vẫn ủ nuôi hàng cây xanh
Để khi lá có lìa cành
Bay vào cổ tích bay quanh linh hồn
Tình nào thệ ước trăm năm ?
Tình nào gió thổi trên cồn cát phơi ?
Dù mai vật đổi sao dời
Máu tôi vẫn chảy muôn đời về tim
Tuyền Linh

Nhớ – Trang Nhung

NHỚ
” Tặng em tôi”

Anh đâu biết giờ này… em vẫn đợi..?
Và vẫn ngồi trên dệ cỏ hôm nào
Em cứ bảo thôi ! anh đừng đến nhé
Nhưng lại buồn, sao chẳng hiểu lòng nhau…

Sông quê mình giát vàng trăng lấp lánh
Vắng anh, sông bỗng chốc nhạt nhoà
Cõi thẳm sâu, tiếng vạc vương đâu đó
Như gọi ai.! xao xác dưới trời khuya

Anh đâu biết giờ này…em vẫn đợi
Đêm đang tan…kìa! le lói nắng trời
Nhớ khi xưa ngày lại đêm…hai đứa
Mà giờ…chỉ mình em thôi..!

Nghe tiếng thời gian rơi…sao thương.!
Bóng mãi dài thêm, chẳng chịu nhường
lá vẫn xanh-vàng từng mùa đợi
Nên nhớ vô chừng…
Anh biết không..?

Trang Nhung

Đã bao lần

Đã bao lần

Đã bao lần ta tránh nhìn nhau
Anh giận vu vơ và em hờn vô lý
Thế mà bảo yêu là thú vị
Là tin yêu nồng cháy với nên thơ

Đã bao lần giả bộ làm ngơ
Anh hờ hững còn em thì lạnh nhạt
Thế mà bảo yêu là Hạnh phúc
Trăn trở bao đêm chưa thể làm lành

Em chờ anh những tiếng dỗ dành
Anh đợi em những câu chiều chuộng
Thế mà bảo yêu là thơ mộng
Là thiên đường, là tuyệt đỉnh yêu thương

Chẳng hiểu vì sao hoang phí quá chừng
Vẫn biết với anh em là duy nhất
Và chính em cũng nồng nàn chân thật
Đã bao lần ta giận hờn nhau!…

sưu tầm

Nụ hôn lấy trộm

Nụ hôn lấy trộm
Nụ hôn nào anh lấy trộm của em.
Từ đôi môi đã thuộc về người khác
Trên môi anh vị mặn còn man mác.
Cả đời này anh cũng chẳng quên đâu!
Khi anh thấy đôi mắt nâu chớp lại
Đã biết rằng em mãi thuộc về anh
Trái tim em đã chia thành bao mảnh
Nhưng với anh nó vẫn mãi ngây thơ!
Đã bao lần trong những giấc mơ
Anh hôn em nụ hôn dài chân thật
Không ngượng ngùng, khô
ng lo toan được mất
Như chúng mình sẽ mãi thuộc về nhau
Hãy tin anh bằng mái tóc bạc màu
Nụ hôn ấy dệt bằng thương bằng nhớ
Với tình yêu nụ hôn là hơi thở
Dẫu anh là một kẻ trộm mà thôi.
Theo : Blog Tiếng Việt
Top