Xin lỗi mẹ

XIN LỖI MẸ !

Con mải miết với bao điều được mất
Việc nước, việc nhà, tính toán chi tiêu
Có thời gian tâm sự với người yêu
Nhưng quên mất mẹ cũng cần chia sẻ
Mẹ của con giờ đã không còn trẻ
Dòng thời gian lấy mất tuổi thanh xuân
Con bệnh, mẹ đau, con khỏe, mẹ vui mừng
Con sống quá nhỏ nhen và ích kỉ

Xem thêm →

Con quên

CON QUÊN…
Con thường buồn vì một chàng trai
Mà ít khi quan tâm đến những sợi sương mai trên mái đầu của mẹ
Con thường khóc sụt sùi khi mất đi chàng trai trẻ
Mà quên rằng mắt mẹ đã mờ dần theo dấu vết thời gian.
Con dại khờ khi chỉ nghĩ cho con
Mà quên mất khi con đau mẹ cũng buồn nhiều lắm
Con thường bỏ ngoài tai những lời mẹ dặn
Mà lại nhớ như in những sở thích của một người.
Con vẫn lo không biết người ta đang khóc hay cười
Mà dửng dưng không gửi một lời quan tâm đến mẹ
Con lo âu khi thấy người ta thở dài khe khẽ
Mà quên mất mẹ đã bao lần lặng lẽ khóc vì con.
Con cuống cả lên khi người ta dỗi dỗi hờn hờn
Mà quên mất mẹ đã vì con nuốt tủi hờn, khó nhọc
Con có thể vì một người ra đi mà đớn đau, khóc lóc
Nhưng lại quên mẹ đã mất bao ngày khổ cực nuôi con
Stam

Vọng Cố Hương

Vọng Cố Hương

chiều ngồi..ngắm áng mây bay…
gió đưa tâm sự..ai hoài cố hương…
dòng đời..xô đẩy muôn phương…
khiến đôi cánh nhỏ..lạc đường xa quê…
mỗi năm..chim én lại về…
đưa mùa xuân đến..đê mê đất trời…
lòng buồn..nỗi nhớ chơi vơi…
niềm vui khao khát..những lời Mẹ..Cha…
đàn em..vui Tết hát ca…
rộn ràng xóm nhỏ..khắp nhà đều xuân…
u hoài..một chút bâng khuâng…
bồi hồi xúc động..lệ quầng khóe mi…
Xuân về..trên nẻo con đi…
mà sao lạnh quá..chỉ vì xa xôi…
mong rằng..sáng sớm đây thôi…
chị em sum họp..bồi hồi Mẹ, Cha…
mang bao nỗi nhớ nơi xa…
vẽ nên ấm áp..cả nhà đoàn viên…
sắc Xuân trãi rộng mọi miền…
như tình Cha Mẹ…dịu hền cho con…

Tết này con không về Mẹ ơi

Tết này con không về Mẹ ơi

Cội mai ngấn nụ chiều mưa
Mẹ ơi! Con nhớ giao thừa cố hương
Không về thắp được nén hương
Lòng con rưng rức tha phương xứ người
Con xin tạ lỗi Mẹ ơi
Chấp tay khấn lạy đất trời vị tha
Xuân về nức lộc nở hoa
Rưng rưng con nhớ Mẹ già rét run
Mỏi mòn ai đấm bóp lưng
Khớp xương đầu gối còn sưng nhói lòng
Bao giờ trả hết long đong
Mẹ ơi! Tha thứ cho con cơ hàn
Ngày xuân Mẹ đi chợ làng
Có mua nổi tấm lòng vàng người dưng
Bàn thờ ngũ quả rưng rưng 
Ai nấu bánh tét bánh chưng để thờ
Con đi cầu thực đất trời
Miếng cơm manh áo nợ đời đa đoan
Sinh từ đứt ruột lo toan
Chưa ngày phụng dưỡng cho tròn đạo con
Đời người một mớ bòng bong
Con đây vẫn giữ tấm lòng nhân sinh
Mẹ ơi! Tết đến nhà mình
Hoa thơm cỏ lạ đượm tình nước non
Vắng con giếng nước vẫn trong
Trăng soi vò võ khuyết tròn đợi con
Mẹ ơi! Đừng khóc trong lòng
Mẹ ơi! Hãy cố nén dòng lệ tuôn
Con chim nhớ cội nhớ nguồn
Xuân sau tạ lỗi Mẹ hiền Kính yêu!
Fr int (Sưu tầm)

Khúc Vu Lan

Khúc Vu Lan

Mùa Vu Lan về con không khóc.
Dù âm -dương cách trở Cha ơi!
Năm tháng lướt trên mái đầu điểm bạc
Mẹ con ngồi đếm những vạt trăng rơi.!
Mùa Vu Lan về con không khóc.
Vẫn giữ trên môi một nụ cười
Và con sẽ cài hoa nơi ngực trái.
Đóa màu hồng- hoa của Mẹ mà thôi.
Mùa Vu Lan về con không khóc.
Bởi chúng sinh nặng kiếp luân hồi.
Dẫu tử biệt, sinh ly đau đớn thế.
Con hiểu rồi- đời vẫn một dòng trôi.
Mùa Vu Lan về con không khóc.
Dương gian buồn rưng giọt Ngâu thôi.
Con sẽ thắp cho mình thêm đuốc Tuệ.
Để Mẹ Cha cười ” Sen của riêng tôi!”
Thanh Bình

Thơ tình người thứ 2

Thơ tình người thứ 2

Mẹ đừng buồn khi anh ấy yêu con
Bởi trước con anh ấy là của mẹ
Anh ấy có thể yêu con một thời trai trẻ
Nhưng suốt đời anh yêu mẹ, mẹ ơi!

Mẹ đã sinh ra anh ấy ở trên đời
Hình bóng mẹ lồng vào tim anh ấy
Dẫu bây giờ con được yêu thế đấy
Con cũng chỉ là người đàn bà thứ hai…

Mẹ đừng buồn những chiều hôm, những ban mai
Anh ấy có thể nhớ con hơn nhớ mẹ
Nhưng con chỉ là cơn gió nhẹ
Mẹ luôn là bến bờ thương nhớ của đời anh.

Con chỉ là cơn gió mong manh
Những người đàn bà khác có thể thay thế con trong tim anh ấy
Nhưng có một tình yêu âm ỉ cháy
Anh ấy chỉ dành cho mẹ, mẹ ơi!

Anh ấy có thể sống với con suốt cuộc đời
Cũng có thể chia tay trong ngày mai, có thể
Nhưng anh ấy suốt đời yêu mẹ
Dù thế nào, con chỉ là người thứ hai…

Sưu tầm

Kính gửi mẹ yêu .!!

KÍNH GỬI MẸ YÊU !

Con lỡ trót sinh ra là phận gái,
Những ân tình con nhớ mãi không quên.
Nữ nhu mì luôn có mẹ gần bên,
Đồng phận số mẹ êm đềm nhắn nhủ.
Vì con trẻ mẹ bao ngày lam lũ
Bởi con thơ nên ấp ủ tình sầu!
Lắm nhiều khi nuốt vội những buồn đau
Và những lúc ôm sâu điều nghẹn tủi.
Vì cuộc sống biết đâu điều may rủi
Bởi tương lai đừng tiếc nuối mơ đầu
Con gắng lòng mang nặng những tình sâu
Để cho mẹ đỡ buồn đau hơn nữa!
Nơi xa thẳm mẹ trong con một nửa
Dạ hiền lương chan chứa giấc mơ đời
Vì bản thân con cố gắng nên người
Mang Hạnh Phúc cho người khi bóng xế!
Con gắng sức làm những gì có thể,
Để đền ơn giáo dưỡng mẹ thương yêu.
Mẹ kính yêu con sẽ nhớ bao điều
Người trao gởi bao năm dài đăng đẳng!
Mong ngọn gió bình yên cho sóng lặng,
Cho niềm vui Hạnh Phúc lại quay về.
Sắc hương nồng trải rộng khắp hương quê
Thời xuân trẻ ấm nhiều thu mẹ nhé!
Tuyết Trần 
Mọi bài viết về thơ tình, thơ buồn xin các bạn gửi về địa chỉ : [email protected]

Không phải thiên thần

Không phải thiên thần

Không phải thiên thần từ đâu tới 
Con là khúc ruột mẹ rứt ra 
Mang nặng, đẻ đau, bao vất vả 
Nhọc nhằn những năm tháng trôi qua .
Chẳng cần thiên thần từ đâu tới 
Con cứ là con thật bình thường 
Biết ăn, biết ngủ, biết nghịch phá 
Biết hờn, biết giận, biết yêu thương.
Chẳng cần thiên thần từ đâu tới 
Con cứ là con của mẹ thôi 
Bạc vàng gấm vóc. ..và hơn nữa 
Chẳng bằng con có mặt trên đời !
Theo blog: Hongvanganhtrang

Nhớ về nguồn

Nhớ Về Nguồn

Tiền bạc đến rồi lại đi
Chỉ có tình nghĩa, nhớ ghi suốt đời
Nhiều đêm thao thức lệ rơi
Thương Cha nhớ Mẹ, chơi vơi nghẹn ngào…
Thủa còn thơ ấu ước ao
Mai này thành đạt, ân trao đáp đền
Sinh thành dưỡng dục là trên
Nguyện lòng hiếu nghĩa… đôi bên vẹn tròn.
Công Cha như thể cao non
Nghĩa Mẹ rộng lớn, phận con nhớ hoài
Nhưng đời chẳng ai giống ai
Mỗi người một cảnh… đêm dài thở than…
Bôn ba lắm cảnh gian nan
Xa Cha xa Mẹ… lệ tràn hằng đêm
Nhiều khi chiếu ướt gối mềm
Biết bao ước muốn… lòng thêm nặng lòng.
Đến khi ổn định vừa xong
Chẳng còn Cha Mẹ… ước mong bất thành…!

Hoàng Hải

Câu trả lời chân thật

CÂU TRẢ LỜI CHÂN THẬT

Ngày xưa, những lúc tôi còn bé
Mẹ hỏi tôi rằng yêu nhất ai ?
Tôi níu tay Người: “Yêu nhất Mẹ
”Mẹ, bà tiên của thế gian này !!!”
Rồi muà xuân thắm xanh màu nắng
Yêu mẹ, vâng, yêu nhất mẹ rồi
Tôi lại yêu thêm màu vở trắng
Tình thày, nghĩa bạn ngập lòng tôi
Trong yêu thương ấy tôi khôn lớn
Tình nở thêm ra những cánh lòng
Tôi đã yêu từng trang quốc sử
Và yêu người bồi dựng non sông
Khi nhìn thấy cảnh đời ô trọc
Tôi xót xa thương đất nước mình
Bởi dưới vuốt nanh loài thú độc
Dân tôi không cả ánh bình minh !
Dân tôi đang sống trong kiềm toả
Lạc hậu, phi nhân nhất cõi đời
Độc tố trong từng phân bánh vẽ
Gian hùng từng ý tẩm trên môi !
Chao ơi, sống đấy mà như chết
Đói rét, khi người vẫn ấm no
Than thở là thành tên phản động
Nên đời dân Việt ngập sầu lo
Bây giờ ai hỏi yêu gì nhất
Tôi trả lời : Yêu Mẹ Việt Nam!
Ghét nhất điều gì? Tôi nói thật:
”Ghét điêu ngoa, độc ác, tham tàn !”
Ai thương nòi giống, thương sông núi
Hẳn khóc trong từng mỗi ước mơ ?
Thức dậy Quê ơi, kìa mạch đất
Đống Đa hiển hách một xuân chờ….
Ngô Minh Hằng
Top