Thơ buồn kiếp hoa

——– KIẾP HOA —– 

Hỡi thuở hồng hoang một kiếp nguời 
Hoa tàn cánh lụi khẽ khàng rơi 
Còn thương nhụy thắm hồng nhan hỡi 
Vọng nhớ bông vàng lãng tử ơi 
Gió nhẹ thầm mơ nghe lá trỗi 
Sương vờn khẽ mộng lắng chồi khơi 
Nghìn thu vẫn đợi nào ai thấu 
Nghĩ đến đời hoa tủi phận đời…!

Dũng Black

Phận gái

PHẬN GÁI 

Bao ngày hạnh phúc hỏi còn không 
Lệ tủi buồn rơi đẫm má hồng 
Dạo ấy hồng nhan nhiều gã đợi 
Giờ đây nhạt sắc chẳng nguời trông 
Ong về rũ phấn cho tàn nhụy 
Bướm lại vờn hoa để rũ bông 
Một thủa duyên hồng nay đã hết 
Thời gian nghĩ lại mắt cay nồng…!
 Dũng Black

Miền xa – Quang Nguyễn

MIỀN XA 

Anh sẽ nhớ một phương trời cách biệt 
Lần gặp em viết trao bài thơ đầu 
Rồi em đi trong những lần anh tiếc 
Mắt ướm lệ , đượm sầu mấy canh thâu 
Vùng kỉ niệm in hằn chốn đường cũ 
Bao hè sang ngậm đắng tiếng ve sầu 
Anh vẫn nhớ bàn tay chiều thứ bảy 
Mưa giăng lối ngút ngàn dãy đường phong 
Đôi tay ấy xa xăm ngày không lại 
Dư âm buồn đọng suốt một đời trai 
Rồi năm tháng con đường đã thay lá 
Bốn mùa sang , anh vẫn đứng chờ em .
Quang Nguyễn

Hương sứ – Quang Nguyễn

HƯƠNG SỨ 

Đêm nay anh về 
Tìm mùi hương hoa sứ 
Từ ngày ta xa nhau , hương nhạt theo tháng ngày 
Vẫn nhớ mùi tách trà 
Lâng hương hoa sứ lạ 
Đom đóm về đốt đèn
Rực sáng tình đôi ta 
Bỗng nhiên hai năm thành xa lạ 
Hoa sứ chẳng còn mùi hương tỏa
Con đường anh qua , không còn gió thoảng mùi 
Đêm nay anh về 
Thui thủi con đường năm cũ 
Vẫn nhớ mùi tóc em , ủ hương hoa sứ thơm 
Đom đóm nay chẳng về 
Gió thổi miền sơn khê 
Đâu rồi những ánh đèn quanh thân xứ 
Em lấy chồng về xứ lạ hai năm .
Quang Nguyễn

Bạc tình – Dũng Black

—–/—- BẠC TÌNH ——-/—– 

Trời đêm dạo phố đã bao lần 
Gợi nhớ niềm đau mỗi buớc chân 
Bởi chữ niềm tin nên gửi phận 
Vì câu hẹn uớc đã trao thân 
Vinh hoa đã khiến tình thay đổi 
Phú quý làm cho ái nhạt dần 
Lạc buớc chân trôi về chốn cũ 
Cây buồn lá rớt rụng đầy sân
Dũng Black

Túy vương sầu 5

——- TÚY VƯƠNG SẦU 5——- 

Đêm buồn khó ngủ tại trời ngâu 
Muợn tửu tìm quên giữa kiếp sầu 
Những buổi môi kề khơi dạ uớc… 
Nhiều đêm chạm má trỗi tâm cầu… 
Canh tàn mộng vỡ âm thầm xót 
Tỉnh giấc mơ buồn lặng lẽ đau 
Tửu túy vương sầu thân rệu rã 
Duyên trời đã định… đắng đời nhau.!
Dũng BLack

Nghịch cảnh – Dũng Bliack

NGHỊCH CẢNH

Còn đâu cái thuở quyện hương nồng 
Lẳng lặng cô phòng mãi ngóng trông 
Biển lộng thân thuyền vui tứ hải 
Trời cao phận sáo tủi trong lồng 
Đời trai khắc khoải bao ngày hạ 
Phận nữ cô lòng những khắc đông 
Nghịch cảnh xô đời xa cách mãi 
Thời gian để lại nỗi đau chồng .
Dũng BLack.

Phố vắng chiều mưa

********PHỐ VẮNG CHIỀU MƯA******

 Chiều mưa phố vắng lạnh hồn tôi
Tiễn buớc nguời đi hết thật rồi
Đã biết rằng em không trở lại
Mà sao vẫn đợi mặc đời trôi
Chiều mưa phố vắng lạnh hồn ngây
Lệ đắng trôi theo nỗi nhớ đầy
Khắc khoải hồn mơ bao kỉ niệm
Nghe buồn phảng phất tựa làn mây

Xem thêm →

Nhớ gái nhỏ

NHỚ GÁI NHỎ 

Mai anh đi Gái Nhỏ chớ khóc nhé 
Trang vở mộng đừng chép ngày tháng buồn 
Sao quên được tóc dài bay nhè nhẹ
Như thu vàng yểu điệu hạt mưa tuôn 
Anh sẽ nhớ áo dài ngày khai giảng 
Nét dịu dàng quyến rũ ngất hồn anh 
Thôi chia tay những kỉ niệm năm tháng 
Mang hành trang trên những bước đường quanh 
Em trao anh cơn nắng ngày cuối hạ 
Anh mang theo suốt cả mùa đông dài 
Gái Nhỏ ơi ! Mùa hạ tuôn sợi nhớ 
Phượng rơi buồn như nhớ đôi mắt nai 
Đôi mắt ấy trong veo như hạt ngọc 
Tóc bím nhỏ nghề ngộ tuổi ô mai 
Anh sẽ về khi bằng lăng tím ngõ 
Cho tình đầu lên hương nồng bay xa .
Quang Nguyễn

Đường quê – Quang Nguyễn

ĐƯỜNG QUÊ 

Cho con về ngày thơ 
Tan trường Má đứng chờ 
Con đường những năm cũ 
In hằn dấu thiên thu 
Đòn gánh trên vai Má
Ngọt ngào tiếng rao xa 
Những con đường thơ ấu 
Đầu làng mấy hàng dừa 
Tỏa bóng mát trên cao.
Tuổi thơ con là đây 
Ngọt ngào tiếng rao Má
Con lớn theo từng ngày 
Vẫn nhớ con đường xa 
Má ơi nay con về 
Con đường rãi thành nhựa 
Đâu rồi bóng mát quê 
Tuổi thơ như ngày xưa .
Quang Nguyễn
Top